TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Cảnh Hảo Hảo ngồi ở đối diện, nghe mẹ Lương Thần cẩn thận và nghiêm túc nói xong hôn lễ phải làm như thế nào, mới có thể có vẻ khí phái mười phần, còn nói, nhất định phải mời toàn bộ người có uy tín danh dự ở thành phố Giang Sơn tới đây. 

Thật sự giống như là Lương Thần từng hứa hẹn với cô, anh nhất định sẽ làm cô phong phong quang quang gả cho anh. 

Hóa ra, chân chân chính chính kết hôn, lại là cảm giác như vậy. 

Vừa thấp thỏm, lại cảm động, còn mang theo từng đợt từng đợt chờ mong và mong đợi nhè nhẹ. 

...... 

Sau khi Cảnh Hảo Hảo và mẹ Lương Thần tách ra, liền lập tức gọi một cú điện thoại cho Lương Thần. 

Lương Thần vừa nhận được điện thoại, Cảnh Hảo Hảo liền vội vàng hỏi: “Lương Thần, đến tột cùng anh ãẫ làm như thế nào, khiến cho người nhà anh đồng ý em qua cửa?” 

Lương Thần tự nhiên sẽ không nói cho Cảnh Hảo Hảo biết, chuyện mình nháo tự sát: “Còn không phải bởi vì bộ dạng em khiến người thích sao?” 

Tuy rằng Cảnh Hảo Hảo không biết rốt cuộc Lương Thần làm được như thế nào, nhưng Cảnh Hảo Hảo vẫn nói chính sự trước khi cúp điện thoại: “Lương Thần, anh đi công tác trở về, mang em đi gặp ba và anh cả anh, mặc kệ bọn họ từng có vấn đề gì với anh, nhưng đó đều đã là quá khứ, tương lai chúng ta vẫn phải đối mặt với bọn họ.” 

Lương Thần ngẩn người ở đầu kia điện thoại, sau đó mới biết được, lời này của Cảnh Hảo Hảo là ý tứ gì, giọng nói của anh, trở nên hơi có chút trầm thấp: “Được, Hảo Hảo, em thật sự là vợ tốt của anh.

...... 

Thân thể Lương Thần cũng không đáng ngại, ngày hôm sau xuất viện, vào lúc ban đêm, mang theo Cảnh Hảo Hảo trở về nhà cũ nhà họ Lương. 

Không giống với lần đầu tiên, lễ vật lần này, không phải Lương Thần chuẩn bị, mà là Cảnh Hảo Hảo tự tỉ mỉ đi trung tâm thương mại chọn lựa. 

Những món đồ này liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra được, không phải là đắt tiền nhất, cũng là tính chất tốt nhất. 

Thực phù hợp với trình độ tiêu phí của Cảnh Hảo Hảo. 

Lương Chu Thiên liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra được, đồ đó, không phải con mình mua. 

Thật ra, thường thường một chút chuyện nhỏ, là có thể thay đổi cái nhìn của một người đối một người khác. 

Đáy lòng Lương Chu Thiên hài lòng, trên mặt cũng không động thanh sắc, nhưng lúc bữa cơm kết thúc, Lương Chu Thiên mở miệng đầu tiên sau khi mở bữa ăn này: “Hôn lễ là tháng năm tháng sau?” 

Lương Thần gật đầu. 

Lương Chu Thiên nói với Lương Viễn ngồi ở một bên: “Mấy ngày sau đầu tháng sau năm trước là lúc dọn ra.” 

Tuy rằng chỉ là hai câu ngắn ngủi, nhưng vẫn làm cho Cảnh Hảo Hảo thông minh, hiểu được ông đây là đang gián tiếp tiêu tan hiềm khích lúc trước của mình. 

Dù sao, con ruột của mình muốn kết hôn, sao có thể sẽ không nhớ rõ ngày này? 

Đơn giản đây là đang nói cho mình biết, ông đây là chấp thuận chính mình qua cửa. 

Có một số việc, luôn cần mọi người ăn ý không hề không đề cập tới. 

Liền ví dụ như, cô từng bị điều tra, buộc rời đi. 

...... 

Mẹ Lương Thần chờ đợi Lương Thần kết hôn đã lâu, hiện tại rốt cục bụi bậm rơi xuống, thiết bản boong boong, lại là hôn sự của người cuối cùng trong đám con cháu dưới gối của mình, cho nên mọi chuyện đều là bà tự mình làm việc. 

Thế cho nên, khiến cho lần kết hôn này của Cảnh Hảo Hảo, tuy rằng không có thai, nhưng giống như là Cảnh Hảo Hảo kết hôn lần trước, vẫn là chuyện gì cũng không cần cô quản. 

Chỉ là, tuy rằng Cảnh Hảo Hảo không cần quản cái gì, nhưng dù sao kết hôn là Cảnh Hảo Hảo, mẹ Lương Thần vẫn là chuyện lớn việc nhỏ đều sẽ hỏi ý kiến của Cảnh Hảo Hảo như trước, lớn như cảnh tượng bố trí hôn lễ, thấp như hình thức màu sắc thiệp mời. 

Lần trước là vì Cảnh Hảo Hảo mang thai, mới chọn hiện trường làm hôn lễ ở biệt thự giữa sườn núi của Lương Thần. 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi