TỔNG GIÁM ĐỐC ĐOẠT TÌNH - GIÀNH LẠI VỢ YÊU

Editor: May

Giải phẫu lần thứ hai của Cảnh Hảo Hảo rất thành công, thoát khỏi nguy hiểm tính mạng, chỉ là người vẫn còn đang trong cơn hôn mê.

Bệnh viện nhiều người hỗn tạp, cho dù là phòng bệnh vip, cũng sẽ có không ít người đi qua hành lang, Lương Thần ở ngày thứ ba sau khi tình huống Cảnh Hảo Hảo ổn định, trực tiếp làm thủ tục xuất viện, phái người đưa cô đến biệt thự giữa sườn núi, còn cố ý giữ bác sĩ Trương đón từ Bắc Kinh cả đêm ở lại thành phố Giang Sơn, mỗi ngày phái tài xế đón ông đến biệt thự giữa sườn núi làm kiểm tra cho Cảnh Hảo Hảo, còn phân phó toàn bộ người hầu của biệt thự, toàn thể chiếu cố Cảnh Hảo Hảo toàn bộ hai mươi tư tiếng.

Mỗi ngày Lương Thần vẫn đi công ty bận rộn như cũ, chỉ là bảo thư ký đẩy toàn bộ xã giao buổi tuối của anh xuống, sớm trở về biệt thự giữa sườn núi một chút.

Cơm chiều cũng giống như trước, Lương Thần ăn một mình, sau khi ăn xong, liền nhốt chính mình ở phòng sách, gian phòng ngủ kia của anh để Cảnh Hảo Hảo ở, cho nên ban đêm, Lương Thần liền dứt khoát ngủ lại ở phòng sách, thoạt nhìn tuyệt không quan tâm với Cảnh Hảo Hảo hôn mê bất tỉnh kia.

Người hầu trong biệt thự, đáy lòng đều có chút kỳ quái, đây là người phụ nữ đầu tiên Thần thiếu gia mang về, hiện tại xảy ra tai nạn xe cộ, sao Thần thiếu gia lại hoàn toàn không có chút bộ dáng khẩn trương quan tâm?

Thời gian đảo mắt đã qua hơn nửa tháng, Cảnh Hảo Hảo vẫn không có tỉnh lại.

Ngày đó Lương Thần về nhà, Trương bác sĩ vừa mới tới đây làm xong kiểm tra cho Cảnh Hảo Hảo, chuẩn bị rời đi.

“A Thần, tan việc?” Quan hệ của bác sĩ Trương và ông nội Lương Thần vô cùng tốt, xem như nhìn Lương Thần lớn lên, thấy anh trở về, liền cười ha ha lên tiếng chào hỏi.

“Vâng, chú Trương.” Lương Thần để chìa khóa xe xuống, lên tiếng chào hỏi bác sĩ Trương, sau đó hỏi: “Sao cô ấy còn chưa tỉnh lại?”

“Cô gái nhỏ không có gì trở ngại, chỉ là tai nạn xe cộ làm cho mất máu quá nhiều, tạo thành hôn mê, thuộc loại hiện tượng bình thường. Ước chừng thời gian, khoảng mấy ngày nay sẽ tỉnh.”

Trên mặt Lương Thần không có biểu tình gì quá lớn, gật gật đầu, sau đó còn nói: “Ở lại ăn cơm tối đi?”

“Không được......” Bác sĩ Trương vừa nói, vừa đi ra ngoài cửa: “A Thần, cháu chuẩn bị khi nào thì mang cô gái nhỏ trên lầu kia về nhà cũ, lão thủ trưởng chính là mỗi ngày nhắc tới cháu không chịu kết hôn, lúc trước chú còn đi qua đo huyết áp cho ông ấy, ông ấy còn nói, đã lâu không gặp cháu, cũng không biết hiện tại cháu đã quen bạn gái chưa.”

“...... Chú cũng đừng nói với ông ấy, nơi này của cháu có một cô gái, cô gái kia rất nhát gan, nếu như bị bọn họ biết, mỗi ngày từng người chạy tới chỗ này của cháu, không chừng hù dọa chuyện tốt thành chuyện xấu.”

Bác sĩ Trương nghe xong lời nói của Lương Thần, nở nụ cười ha ha hai tiếng, nói:“Cháu cũng đã trưởng thành, cảm thấy thích hợp, liền vội vàng tính toán một chút.”

“Tính cái gì ạ.” Lương Thần nghe câu này, cũng không biết làm sao, liền nhịn không được nở nụ cười: “Trước hết cứ như vậy đã."

Bác sĩ Trương cười lên xe: “Được rồi, chú đi tước.”

Lương Thần đứng ở cửa, gật đầu, nói một tiếng: “Gặp sau.”

Lương Thần vẫn nhìn đến khi xe rời đi, lúc này mới xoay người vào phòng, đi tắm trước một cái, sau đó xuống lầu ăn cơm chiều, cùng giống như trước, vẫn chui vào phòng sách, cũng không đi ra nữa.

Chỉ là, đến nửa đêm, lúc toàn bộ biệt thự lâm vào một mảnh im lặng, Lương Thần lại đi ra từ trong phòng sách.

Đẩy cửa phòng ngủ chính ra, anh liếc mắt một cái liền có thể nhìn đến Cảnh Hảo Hảo nằm im lặng ở trên giường, còn có một người hầu nằm úp sấp coi chừng ở bên cạnh.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi