TỔNG GIÁM ĐỐC, PHU NHÂN CHẠY RỒI

Edit: Ngọc Hân –

Thật là buồn cười, Âu Dương Lãnh là ai? Sẽ cam tâm tình nguyện bị mình trói buộc sao? Còn Vu Thiện cô, dù thế nào thì cũng sẽ không yêu thích một người đàn ông lưu luyến bụi hoa được, bọn họ thật đúng là coi trọng mình rồi. lqdon

“Đây là Thiện Nhi, Thiện Nhi, bọn họ là anh em lớn lên từ nhỏ cùng tôi, Lăng Lâm buổi chiều em đã gặp, đây là Trang Nhạc, đây là Nguyên Minh, đây là Mộc Khai.” Âu Dương Lãnh đợi Vu Thiện đi tới bên cạnh anh, thân mật ôm chặt eo cô, giới thiệu từng người một với cô.

“Chào các anh.” Vu Thiện mỉm cười, lễ phép chào hỏi với bọn họ, cử chỉ hào phóng đúng mực, khí chất ưu nhã, còn bình tĩnh khi nhìn thấy nhiều trai đẹp mà không loạn, mấy người đàn ông lặng lẽ nhìn cô chăm chú.

“Chào cô, rất hân hạnh.” Nguyên Minh nâng nụ cười tà nhìn Vu Thiện đầu tiên, cô đẹp hơn nhiều so với mình tưởng tượng.

“Chào cô, hoan nghênh gia nhập vào hội chúng tôi.” Trang Nhạc không keo kiệt cho cô nụ cười mê hoặc, đáng tiếc Vu Thiện hoàn toàn không để ý tới anh ta, trong lòng cô phàm là những người đàn ông chơi chung cùng Âu Dương Lãnh đều không phải là người tốt.

“Thiện Nhi đúng không? Tên và người rất xứng, tôi là Mộc Khai.” Mộc Khai đứng tương đối gần bên cạnh, mập mờ đưa tay tính quàng vai Vu Thiện, cố ý dựa sát gần.

“Tôi là Lăng Lâm, buổi chiều chúng ta đã gặp.” Lăng Lâm chào hỏi cuối cùng, Vu Thiện không để lại dấu vết tránh Mộc Khai dựa vào gần, cô ghé sát người về phía Âu Dươn Lãnh. Cô không thích để đàn ông xa lạ đứng sát, chỉ muốn cách xa bọn họ. Hành động này khiến Âu Dương Lãnh càng vui vẻ thêm, có phải Vu Thiện đã tiếp nhận mình rồi không?

“Xin chào các vị tổng giám đốc, mấy cô gái xinh đẹp nhất của câu lạc bộ Mê Hoặc tới đây!” Lúc này, một người phụ nữ trang điểm đậm dẫn theo mấy cô gái tiến vào như đã quen rồi, tư thế xếp thành một hàng khiến sắc mặt Vu Thiện càng khó coi hơn. Vốn cho rằng Âu Dương Lãnh cũng sẽ lợi dùng mình giống ba, nhưng lại phát hiện không giống nhau, lúc này cô mới thả lỏng tâm tình, thì ra hoàn toàn là do mình nghĩ thôi!

“Sao muộn như vậy?” Khi Nguyên Minh thấy nhiều cô gái như vậy thì cười xấu xa, tròng mắt hẹp dài đảo quanh trên người mấy cô gái, vẻ đẹp không chê được, nhưng chỉ là anh ta chợt không thấy có hứng thú.

“Thật xin lỗi, vì thời gian sớm như vậy, mấy cô gái còn chưa trang điểm xong, để các vị tổng giám đốc đợi lâu.” Người phụ nữ làm má mì chỗ này là chị My, mặc dù tuổi cao nhưng vẫn còn bộ dạng thướt tha của ngày còn trẻ, cô ta cười với mấy người đàn ông, những người đàn ông này cũng không đắc tội nổi.

“Lãnh, cậu thấy thế nào?” Mộc Khai hỏi Âu Dương Lãnh ngồi bên cạnh, trong mấy người thì Âu Dương Lãnh đứng đầu, hơn nữa hôm nay là buổi tụ tập từ giã cuộc sống độc thân của Âu Dương Lãnh, Mộc Khai nhìn người phụ nữ trong ngực Âu Dương Lãnh, trong lòng hiểu rõ.

“Tùy các cậu, mình không có ý kiến.” Âu Dương Lãnh liếc mắt nhìn Vu Thiện trầm tĩnh, sắc mặt cô coi như bình thường, nhưng thân thể có chút cứng ngắc, có thể do không thích thoải mái.

“Để mấy người lại đi.” Nói chuyện là Lăng lâm, chỉ có Lãnh có phụ nữ bên cạnh, điều này rất quá đáng.

“Vâng, Quân Nhi, Tĩnh Ninh, Tuyết Hồng, Ninh Nguyệt, các em ở lại đây nhé, phục vụ cho tốt đấy.” Chị My nghe lời của Lăng Lâm, lập tức chỉ vào mấy cô gái xinh đẹp nhất ngồi giữa đám đàn ông, còn mình lắc mông mang theo mấy cô gái còn lại rời đi.

Còn mấy cô gái ở lại, tướng mạo và tác phong đều là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng giữa hai hàng lông mày quyến rũ lẳng lơ đến tận xương, thấy quần áo hở hang của những người phụ nữ này, khiến Vu Thiện rất ghét, nhưng cô không biểu hiện ra ngoài.

“Lăng tổng, lâu như vậy không tới tìm em sao?” Người phụ nữ tên Quân Nhi ngồi bên cạnh Lăng Lâm hỏi, giọng nói kiều mỵ khiến người ta nổi cả da gà.

“Đây không phải đã đến với em rồi sao!” Lăng Lâm ôm eo cô ta nói, hai người tình cảm không coi ai ra gì.

“Mộc tổng, gần đây quên Tĩnh Ninh rồi.” Cô gái ngồi bên cạnh Mộc Khai cũng không cam chịu thua kém, nằm trong ngực anh ta làm nũng. Mộc Khai không nói hai lời liền hôn lên môi Tĩnh Ninh, dùng miệng chặn lời cô ta lại.

“Nguyên tổng, Tuyết Hồng mời anh một chén.” Nói xong cầm chén của Nguyên Minh đặt trên bàn, kề miệng vào mép anh ta vừa uống, rồi uống.

“Được, không bằng uống hết chai này đi.” Nguyên Minh lạnh mắt nhìn người phụ nữ muốn nịnh hót mình, ánh mắt của anh ta vẫn chú ý trên người Vu Thiện lại bị người khác quấy rầy, đương nhiên anh ta mất hứng, người phụ nữ của Lãnh rất can đảm.

Sắc mặt cô gái trắng bệch, biết mình trong lúc vô tình đắc tội với Nguyên Minh, trong lòng lo lắng sắc mặt tái nhợt, vì mấy người đàn ông trước mặt này có thân phận cao quý, đắc tội với bọn họ thì sau này khó sống ở thành phố S được.

Trái lại bên phía Trang Nhạc, hôm nay mục đích của anh ta ngoại trừ ra ngoài chơi bời, anh ta còn vì chuyện rời thành phố S đi làm việc ở chỗ khác mà phiền não, muốn hỏi Âu Dương Lãnh một ít việc, đang hăng say nói chuyện với Âu Dương Lãnh. Còn Vu Thiện và cô gái tên Ninh Nguyệt ngồi bên cạnh, cũng không nói gì.

Giờ phút này trong phòng ai cũng có chuyện của mình, không ai quầy rầy ai, chợt cửa bị đẩy mạnh ra, kèm theo là một trận la hét và tiếng mắng chửi, còn có tiếng của thân thể người bị kéo đi: “Buồn cười, ông đây tới sớm hơn bọn họ, tại sao phụ nữ xinh đẹp đều phải nhường cho bọn họ! Tại sao vậy?”

Một người đàn ông uống say đứng trước cửa phòng bao của bọn họ ầm ĩ, thân thể vẫn đang cố tránh người phía sau lôi kéo, muốn tiến vào trong phòng bao, quản lý câu lạc bộ vừa cười vừa lôi kéo người đàn ông đi ra ngoài: “Thật xin lỗi các vị tổng giám đốc, ông ta uống say, tôi đây lập tức dẫn ông ta đi, các vị cứ tiếp tục.”

Phía sau quản lý còn có mấy tên đàn ông nghi là say rượu, cũng mượn rượu làm loạn, khi nhìn thấy mấy người phụ nữ xinh đẹp đều ở trong phòng này, la hét ầm ĩ muốn đi vào cũng bị bảo vệ câu lạc bộ ngăn lại, nhưng tình hình hỗn loạn bên ngoài bị đám Âu Dương Lãnh thu hết vào mắt.

Những người này là cố ý gây chuyện? “Để bọn họ vào đi.” Nguyên Minh vỗ tay, ý bảo quản lý mở cửa ra, trong ngực anh ta còn chất chồng oán giận, chưa tìm được cách phát tiết, bọn họ đã tới rồi, có phải để anh ta được giãn gân giãn cốt?

Sau khi quản lý nghe Nguyên Minh nói thế phất tay để bảo vệ buông tay, bảo vệ nhận lệnh lập tức thả mấy người muốn gây chuyện ra, bảo vệ không hiểu tại sao quản lý muốn họ mở cửa. Bọn họ ai chả biết đám người Âu Dương Lãnh không thể đắc tội, còn người bọn họ lôi kéo cũng không thể đắc tội. Những người này vẫn ỷ là có quan hệ với xã hội đen, suốt ngày gây chuyện, nếu như hai bên đánh nhau, thua thiệt vẫn là câu lạc bộ.

Những người đó sau khi được buông ra, chạy thẳng tới trước mặt đám người Âu Dương Lãnh, người đàn ông dẫn đầu chính là người vừa bị lôi kéo ở cửa, hắn ta là Đường chủ của Hắc Long Bang, hôm nay tới câu lạc bộ Mê Hoặc tìm vui. Vì chị My dẫn tới mấy người phụ nữ không đẹp, ỷ vào cả người toàn mùi rượu, còn cả thân phân địa vị của mình, cho rằng mấy người đàn ông trước mắt này ngoại trừ có tiền, thì chỉ là Nhị thế tổ (Con cái nhà giàu) mà thôi, cho nên hắn ta mới dám tới gây chuyện.

Hết chương 38

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi