TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI RỒI

Khưu Lâm liếc nhìn cô: “Y Y, con bình tĩnh lại chút. Dù có phải sự thật hay không thì chúng ta cũng không thể hoảng loạn hỏng trận thế. Như vậy chỉ khiến Đường Tư Vũ càng thêm đắc ý thôi.”

 

Đường Y Y nắm chặt lòng bàn tay, cả người cố gắng ẩn nhẫn chịu đựng. Cô nhìn theo bóng hình Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn cùng sóng đôi bên nhau, thì ghen tị đến phát điên rồi.

 

Chết tiệt! Thực sự 5 năm trước, Đường Tư Vũ đã quen Hình Liệt Hàn. Hơn nữa còn sinh con trai cho anh. Đường Y Y quay đầu nhìn ra nơi không xa, nơi Mộ Phi đang như mất hồn. Cô không tự chủ bước về phía anh. Mộ Phi thấy cô đến gần, nhíu mày kiếm, trên mặt không có biểu cảm gì.

 

“Mộ Phi, anh biết 5 năm trước, Đường Tư Vũ ở cùng ai không? Anh biết con trai cô ấy là của ai không?” Đường Y Y cảm thấy làm như vậy có thể khiến Mộ Phi kích động.

 

Vì cô cũng hận Mộ Phi. Cô muốn Mộ Phi cũng ném thử cảm giác bị người mình yêu phản bội sau lưng.

 

Tuy nhiên, Mộ Phi chỉ ngắng đầu, uống một ngụm rượu mạnh, nhẹ nhàng nói: “Đương nhiên anh biết.”

 

Lúc này, lại là Đường Y Y sững sờ kinh ngạc: “Anh biết rồi?”

 

Biểu cảm của Mộ Phi đã nói rõ mọi điều.

 

Đường Y Y liền tức giận nói: “Anh biết rõ trước kia cô ấy đã vượt quá giới hạn với Hình Liệt Hàn mà vẫn muốn yêu cô ấy?

 

Cô ấy đáng xấu hổ, mắt mặt như vậy sao xứng với tình yêu của anh?”

 

“Lễ nào phải là người đàn bà chanh chua, đanh đá như em mới xứng với tình yêu của anh?” Mộ Phi cười khẩy: “Anh không cho phép em mắng sau lưng Đường Tư Vũ. Cô ấy không phải là người như em nh) nói.

 

“Vậy cô ấy sinh ra con trai của Hình Liệt Hàn thì tính là gì? Là chuyện xảy ra trước khi em ngủ với anh à?”

 

“Im đi!” Mộ Phi khẽ hét lên, quay người rời đi.

 

Đường Y Y ở phía sau đang tức giận thở hồn hến. Cô tức vì sự si tình của Mộ Phi.

 

Đường Tư Vũ căn bản không xứng với tình yêu đấy.

 

Mà lúc này, người dẫn chương trình trên sân khấu hào hứng nói: “Tiếp nối chương trình, chúng tôi vinh hạnh mời Hình Liệt Hàn tiên sinh và cô Đường Tư Vũ cùng hợp tấu một khúc piano. Mời quý vị và các bạn cùng thưởng thức.”

 

Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn ngồi trước cây đàn piano. Hợp tấu không chỉ đòi hỏi kỹ năng đánh đàn tuyệt vời mà còn cần sự kết hợp của cảm xúc. Âm nhạc không giống tiểu thuyết, không thể hiện rõ trên biểu cảm của các nhân vật, mà là cảm xúc vô hình, được thể hiện bằng âm thanh của nhạc cụ.

 

Lúc này, phòng tiệc yên tính, vang lên âm thanh “li li” êm tai, thú vị, dường như tâm hồn bỗng được thanh lọc, thế giới được tẩy trần.

 

Mọi người cũng như thấy được một mặt khác của vương tử giới kinh doanh Hình Liệt Hàn. Hóa ra anh không chỉ là huyền thoại của giới kinh doanh mà còn có nhiều thành tựu trong các lĩnh vực khác.

 

Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn từ từ chìm vào mộng đẹp. Những vị khách trong phòng tiệc cùng yên lặng lắng nghe, ai cũng thấy vinh dự, chú tâm thưởng thức bản piano này.

 

Đường Tư Vũ nhìn những ngón tay thon thả của Hình Liệt Hàn, âm thanh anh đánh ra khiến cô cũng sốc, trái tim cô dường như run rấy theo tiếng nhạc. Cô đánh đàn đã thành thạo, đến mức không cần nhìn phím đàn cũng có thể đánh.

 

Cô khẽ ngắng đầu lên, nhìn người đàn ông bên cạnh. Ánh sáng của ngọn đèn pha lê trên đầu rơi xuống người anh. Anh yên lặng như một vị thần với gương mặt hoàn hảo, âm thầm tỏa ra sức háp dẫn.

 

Sự yên tĩnh xung quanh khiến cô có cảm giác cả thế giới chỉ đang có mình cô và anh.

 

Người đàn ông này!

 

Lúc này, anh thật sự có chút sức hút với cô.

 

Vũ Tiếng piano uyên chuyển, du dương, triền miên dai dẳng, nhẹ nhàng len lỏi, đánh vào lòng mỗi người. Khóe miệng Đường Tư Vũ cũng bắt giác nở một nụ cười, ấm áp như ánh ban mai.

 

Ánh mắt Hình Liệt Hàn rơi xuống người cô, bắt gặp nụ cười nơi khóe miệng, anh thấy vô cùng hạnh phúc. Có vẻ đánh đàn sẽ giúp anh vào trái tim cô dễ hơn.

 

Mộ Phi ở cách đó không xa, nhìn bóng dáng đang hợp tấu đàn, trái tim anh nhói lên từng cơn. Anh nhớ lại những ngày anh dạy cô chơi piano trước kia. Anh cùng cô đánh đàn, vui đùa, cùng nhau lớn lên. Đó là khoảng thời gian tuyệt vời nhất trong cuộc đời anh.

 

Vũ Nhưng lúc này, cùng cô chơi đàn đã không phải là anh, mà là người đàn ông khác.

 

Khi những tiếng đàn cuối cùng phát ra, màn biểu diễn đã kết thúc hoàn hảo. Cả phòng tiệc vang lên tiếng vỗ tay không dứt. Đường Tư Vũ được Hình Liệt Hàn dẫn đi, cô nhẹ nhàng làm động tác cảm ơn đáp lễ. Những người đàn ông bên cạnh cô đều nhận được lời khen tán dương của mọi người. Dắt cô rời sân khấu, vợ chồng ông Oaks tiến lên, hết lời khen ngợi. Phu nhân Oaks cũng càng ngày càng quý Đường Tư Vũ.

 

Đường Y Y và hai người chị em đứng ở nơi đó, chỉ có thể nhìn Đường Tư Vũ tối Vũ nay nhận hết nồi bật.

 

Mà họ chỉ có thể là bức nền ảm đạm, bình thường, không có cơ hội hấp dẫn người khác. Việc này khiến họ cùng hình thành mối thù chung.

 

“Thật đáng ghét! Nó cướp hết ánh hào quang của chúng ta rồi.”

 

“Còn không phải sao? Thật là tức chết đi được.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi