TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI RỒI

Một lúc sau, Tưởng Hân Vy đến, cô được cử làm phù dâu, vậy thì phù rễ đương nhiên cũng phải đổi người, không thể để Lam Thiên Thần làm phù rẻ được.

 

Có điều, tối qua Hình Liệt Hàn đã nói chuyện phù rổ cứ giao cho anh, hơn nữa đây còn là một vị khách bí ẩn, vị khách này sau khi nhận được cuộc gọi của Hình Liệt Hàn đã rất sảng khoái đồng ý, nói rằng sẽ có mặt ở đây trước.

 

8h30 tối nay.

 

Là bạn của anh hai nên Hình Nhất Phàm đương nhiên rất sẵn lòng mời anh ấy làm phù rể của mình.

 

Váy phù dâu của Tưởng Hân Vy đã được một trong những trợ lý của Tưởng San gửi đến. Đây là lần đầu tiên cô làm phù dâu, còn lo lắng hơn cả người phải làm cô dâu như Bạch Hạ.

 

*Chị dâu, em có chút căng thẳng.” Tưởng Hân Vy nhỏ hơn Bạch Hạ một tuổi, hơn nữa cô chỉ vừa mới rời ghế nhà trường, vẫn chưa có kinh nghiệm gì.

 

“Không sao đâu, lát nữa em cứ đứng ở bên cạnh chị, Tiểu Vũ Điềm cũng ở đó, em dắt tay con bé cùng chị đi lên sân khấu là được.” Bạch Hạ an ủi cô ấy, có một người phù dâu còn căng thẳng hơn cả cô như vậy, khiến cho người làm cô dâu như cô bình tĩnh hơn nhiề, bởi vì cô phải chăm sóc cho cô ấy.

 

“À đúng rồi! Phù rể là ai vậy ạ? Anh hai họ cũng không nói.” Tưởng Hân Vy cũng hơi tò mò.

 

*Chị cũng không biết nữa. Tối hôm qua anh hai gọi điện xong là đi tụ họp với mọi người rồi.” Bạch Hạ lắc đầu, nhưng mà, người được anh cả lựa chọn hẳn là rất thích hợp nhỉ?

 

Bùi Nguyệt Hoàng đi ăn sáng với Lam Thiên Thần rồi, mà cô dâu và phù dâu cũng bắt đầu trang điểm.

 

Hình Nhất Phàm lúc này đã tìm thấy anh hai của mình, anh đang đợi phù rể của mình rồi cùng sang đó. Hai anh em đi dạo dưới bóng dừa trong nắng, Hình Liệt Hàn cũng bắt đầu cảm khái, nghĩ đến lúc anh kết hôn, hai đứa em của anh cũng chỉ mới mười lăm, sáu tuổi, bây giờ ngay cả đứa em trai của anh cũng sắp lấy vợ rồi, thời gian trôi qua nhanh thật!

 

“Anh hai, anh đừng úp úp mở mở nữa, mau nói cho em biết phù rễ của em là ai vậy?” Hình Nhất Phàm nhìn anh cả của mình với ánh mắt đầy mong đợi.

 

Nếu đã là bạn của anh hai thì thân phận của người đó hẳn là không tệ.

 

“Sẽ không chiếm hết spotlight của em chứ?” Hình Nhất Phàm hỏi đùa.

 

Hình Liệt Hàn bị anh chọc cười: “Em yên tâm! Cậu ấy không thể cướp spotlight của em đâu, bởi vì ở đây không ai có thể nhận ra danh tính của cậu ấy cả.”

 

“ÒI Vậy rốt cuộc thì danh tính của anh ấy là gì?” Hình Nhất Phàm tò mò hỏi.

 

“Danh tính của cậu ấy có chút phức tạp. Gia tộc của cậu ấy đã di cư ra nước ngoài từ 100 năm trước, là truyền nhân bí mật của gia tộc nổi tiếng là đế chế y học. Trong tay cậu ấy có đội ngũ y tế và kiến thức y tế tiên tiến nhát.

 

Đây là điểm mà anh rất hứng thú, hơn nữa anh cũng có hợp tác với cậu ấy rất nhiều hạng mục, vậy nên anh với cậu ấy đã quen biết khoảng bảy tám năm rồi, hơn nữa còn là bạn bè thân thiết với nhau.”

 

Hình Nhất Phàm nghe anh nói xong, cũng biết rằng mặc dù việc kinh doanh của gia tộc đã rất lớn rồi, nhưng anh hai của anh thích lao vào các lĩnh vực mới, có vẻ như anh đã bắt đầu ra tay với lĩnh vực y học rồi.

 

“Anh hai, theo anh nói thì có lẽ tuổi tác của anh ấy cũng đã lớn lắm rồi nhỉ? Anh có chắc anh áy có thể làm phù rẻ của em không?” Hình Nhất Phàm vòng tay cười hỏi.

 

Hình Liệt Hàn bật cười, nhướng mày nói: “Chắc cũng tầm tuổi của em thôi! Là một người tài giỏi đấy, em phải cẩn thận kẻo bị cướp spotlight thật đáy.”

 

Hình Nhất Phàm cười ha hả: “Em không sợ điều này.

 

Nghe anh nói vậy, bây giờ em thực sự rât muôn làm quen với anh ấy.”

 

Vừa nói xong, điện thoại di động của Hình Liệt Hàn đổ chuông, anh nhắc máy lên nhìn, nói với em trai: “Đi thôi!

 

Máy bay tư nhân của cậu ấy đến rồi.”

 

Trên hòn đảo này có một sân bay, ở đây hôm nay có một buổi triển lãm máy bay tư nhân sang trọng.

 

Trên bến tàu bên cạnh tự nhiên cũng có buổi trình diễn đủ loại du thuyền sang trọng.

 

Hình Nhất Phàm theo anh cả đến chiếc ATV(*) bên cạnh, hai anh em cùng nhau đi gặp vị phù rẻ bí ản.

 

(*) Xe ATV: xe đẩy đụn cát hay còn gọi là xe buggy bãi biển – là một phương tiện cơ giới giải trí có bánh xe lớn và lốp rộng, được thiết kế để sử dụng trên cồn cát, bãi biển, đường sá hoặc giải trí trên sa mạc.

 

Trong phòng thay đồ, cả Đường Tư Vũ và Hình Nhát Nặc đều đưa con gái của họ đến, hôm nay Hình Vũ Điềm cũng sẽ được làm kiểu tóc xinh xắn và mặc chiếc váy cổ tích xinh đẹp của mình lên.

 

Bạch Hạ đã trang điểm xong, khuôn mặt của cô vốn đã rất xinh đẹp thanh tú, thợ trang điểm cũng không dám xuống tay mạnh với cô, chỉ giúp cô thêm rạng rỡ chứ không dám hủy hoại vẻ đẹp tự nhiên của cô.

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi