TỔNG TÀI ANH QUÁ BÁ ĐẠO RỒI

Chương 127

Cái miệng của Vương Vấn Hương, từ nhỏ tới lớn Tô Lam đã được lĩnh giáo.

“Đừng cho rằng tôi không biết cái suy nghĩ kia của cô, hôm nay cô trang điểm ăn mặc đẹp như này không phải chính là vì muốn giành lại A Dịch sao? Nằm mơ đi, cũng không nhìn xem mình ra sao, cô có điểm nào so sánh được với Vân Vân nhà chúng tôi chứ?”

“Tôi có thể nói với cô, nếu hôm nay xảy ra chút sai sót nào, cô xem xem tôi có lột da cô hay không? Ngồi ra phía sau cho tôi!”

Tô Lam nhìn về phía bố ruột mình – Tô Khôn.

Tô Khôn vờ như không thấy cô, rời mắt đi hướng khác.

Haha, được lắm..

Tô Lam không nói thêm gì, đi thẳng tới một góc khuất, ngồi xuống.

Vừa đẹp, dù sao cô cũng không muốn ngồi cùng với bọn họ.

Trời mới biết, cô còn muốn xóa sạch quan hệ hơn họ!

Tô Lam ngồi xong xuôi mới gửi tin nhắn cho Quan Triều Viễn, nói với anh, bản thân đã vào rồi.

Tám giờ tám phút, lễ đính hôn bắt đầu đúng giờ.

Tiến trình của lễ đính hôn không hề phức tạp, chẳng qua là hai người thổ lộ với nhau, trao cho nhau nhãn đính hôn, sau đó bắt đầu màn mời rượu.

Mãi cho tới khi bắt đầu mời rượu, Quan Triều Viễn vẫn chưa xuất hiện.

Tô Lam nhìn đồng hồ thấy cũng hòm hòm rồi, liền chuẩn bị rời đi.

“Chị!”

Tô Lam vốn định thừa dịp chuồn mất, nghe thấy tiếng “chị” này liền khiến cô nổi da gà, quả thật là đen như chó mà!Cô mim cười quay lại, liền thấy cặp nam nữ chính được rất nhiều người khen là trai tài gái sắc hôm nay.

Mộ Dung Dịch mặc vest màu đen, biểu cảm lạnh lùng y như trước đây.

Tô Nhược Vân mặc váy cưới màu trắng, óng ánh sống động, quả thật khiến không biết bao người lóa mắt “Chị, chị đang định đi sao? Còn chưa uống rượu bọn em mời, sao đã muốn rời đi rồi?” Tô Nhược Vân mỉm cười, quả thật là tiểu thư khuê các.

“Tôi có chút chuyện phải quay về”

“Vậy uống một ly rồi hãng đi, chị là chị ruột của em đó, hôm nay là ngày vui của em, sao chị có thể vắng mặt chứ?”

Tô Nhược Vân nhấc ly rượu, vì hai người vẫn luôn mời rượu, bên cạnh còn có người phụ trách bưng rượu và ly.

Tô Nhược Vân trực tiếp lấy một ly rượu trên khay chuẩn bị đưa cho Tô Lam.

Tô Lam nhanh mắt, vừa đẹp có một nhân viên phục vụ bê rượu đi qua, cô nhanh chóng lấy một ly trên khay.

Rượu Tô Nhược Vân mời, sao cô dám uống chứ?

Nhớ năm đó Tô Nhược Vân hạ thuốc cô, khiến cô mất thể diện trước nhà Mộ Dung, suýt chút nữa đã quan hệ với người làm của nhà Mộ Dung, từng chuyện, từng chuyện, đều đang nhắc nhở cô mở to mắt mà nhìn.

Tô Lam cụng ly với Tô Nhược Vân, một hơi uống hết: “Người chị này đủ thành ý chứ, em gái thân yêu, em rể?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi