TỔNG TÀI ANH QUÁ BÁ ĐẠO RỒI

Chương 1395

“Cô Tô, thực ra thì chúng tôi đã nhận tiền của cô rồi, cũng nhận tiền của một người khác, giá anh ấy đưa ra cao hơn cô, hơn nữa còn nói, bất kể là tra được tin tức gì của Tô Lam thì cũng phải ép xuống hết. Cho nên tôi cảm thấy có lẽ bên truyền thông cũng nhận tiền rồi, chuyện xấu của Tô Lam một chữ cũng sẽ không nói ra đâu.”

“Là ai?”

Tô Nhược Vân trợn lớn mắt như muốn ăn thịt người, không ngờ lại có người ngấm ngầm đối đầu với cô ta.

Cô ta không tin người này là Tô Lam, Tô Lam không thể nào bỏ ra số tiền lớn hơn cô ta được.

“Là chồng của cô, anh Mộ Dung Dịch.” Nhóm paparazzi không đếm xỉa gì nữa, bọn họ cũng cảm thấy Tô Nhược Vân đáng thương.

Cô ta bụng đã to, liều mạng muốn đuổi cùng giết tận một người, còn chồng cô ta thì lại đối đầu với cô ta.

Nghe thấy tên Mộ Dung Dịch, Tô Nhược Vân đứng không vững, lập tức vịn vào tường.

Không ngờ lại là anh ta!

Cô ta vô thức đặt tay lên bụng mình, trong bụng cô ta có con của anh ta, nhưng anh ta lại một lòng nhớ nhung người phụ nữ khác.

Rốt cuộc cô ta ở vị trí nào trong lòng anh ta?

Lòng Tô Nhược Vân căm hận, có lẽ bất cứ người phụ nữ nào nghe thấy chồng mình bảo vệ một người phụ nữ khác thì trong lòng cũng sẽ khó chịu.

“Hơn nữa, cô Tô, không giấu gì cô, tối qua Tô Lam đóng máy, chúng tôi chụp được ảnh Tô Lam với anh Mộ Dung Dịch trong tiệm cà phê. Vì thấy đó là anh Mộ Dung Dịch nên chúng tôi đều rút lui, nhận tiền của người ta thay người ta trừ họa. Dù sao thì chụp cũng không tung ra nên chúng tôi không tiếp tục theo dõi nữa.”

Tô Nhược Vân có thể nghe thấy tiếng răng của mình nghiến vào nhau.

“Đưa ảnh cho tôi.”

“Cô lấy ảnh này có tác dụng gì? Dù sao thì cũng không có đơn vị truyền thông nào dám tung ra.”

Vì đã nhận một số tiền lớn của Tô Nhược Vân nên nhóm paparazzi thực sự không nhẫn tâm.

“Tôi bảo các anh đưa cho tôi thì cứ đưa đi, muốn bao nhiêu tiền cứ nói thẳng! Còn có thể tung ra hay không thì đây không phải việc các anh có thể lo.”

Tô Nhược Vân gào lên như phát điên.

Nhóm paparazzi cũng giật mình, nghĩ đến việc cô ta là phụ nữ có thai nên không muốn tranh luận nhiều với cô ta, lỡ như xảy ra chuyện gì thì bọn họ gánh không nổi.

Bọn họ giao hết ảnh cho Tô Nhược Vân rồi rời đi.

Tô Nhược Vân ngồi trên ghế, cảm thấy lông tơ trên người mình đều dựng đứng cả lên, cô ra đang run cầm cập.

Cô ta tuyệt đối không cho phép chuyện này xảy ra!

Mộ Dung Dịch là của cô ta, nhà Mộ Dung là của cô ta, tất cả đều là của cô ta, Tô Lam muốn hưởng nửa phần cũng không được!

Tô Nhược Vân không biết mình về nhà bằng cách nào, chỉ biết cơ thể mình nhẹ bẫng.

Vì mang thai nên cô ta ở nhà mẹ đẻ, không thì ở biệt thự núi Kim Cương, đã rất lâu rồi chưa về căn nhà nhỏ của Mộ Dung Dịch.

Lần này, cô ta về đến căn nhà nhỏ này, ngồi ngẩn người trên sofa.

Cô ta rất quan tâm đến Mộ Dung Dịch, nếu không phải vì thích Mộ Dung Dịch thì cô ta sẽ không gài bẫy họ rồi leo lên giường Mộ Dung Dịch.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi