TỔNG TÀI ANH TÀN NHẪN QUÁ RỒI



"Cạch" cửa nhà vừa đóng lại, Tiểu Anh liền vô lực ngồi sụp xuống sàn mặt gục vào giữa hai đầu gồi, đôi tay tự ôm lấy chính mình vô lực khóc lên.

Cô Khóc đến toàn thân run rẩy.

Chỉ khi ở một mình người ta mới bọc lộ ra sự yếu đuối đến cùng cực của mình, Tiểu Anh chính là như vậy.

Khóc đến kiệt sức, cô mới từ từ đứng dậy, hít sâu bình tâm, tiến vào phòng có Tiểu Bảo đang ngủ, nhìn bé an tĩnh, tâm của Tiểu Anh mới có thể được xoa diệu một ít.

Cúi người Tiểu Anh ôm Tiểu Bảo vào lòng, hôn lên má bé.

Tiểu Bảo đang ngủ bị mẹ lây động cũng thức giấc, tay dụi dụi mắt nhìn mẹ, bé phát hiện hình như mẹ của bé đang rất buồn, bé liền rối rít
"Mẹ làm sao vậy? mẹ đừng buồn" Giọng bé non nớt vang lên, tay nhỏ đặt trên mặt Tiểu Anh
Làm cho Tiểu Anh cảm thấy mấy phần an ủi, nở nụ cười nhẹ nhàng với bé
"Mẹ không sao đâu, chỉ là đột nhiên muốn ôm Tiểu Bảo như vậy thôi"
Tiểu Bảo thật ra cũng đoán ra được mấy phần tại sao mẹ bé buồn, chắc chắn là vì baba ngốc rồi, vậy để bé thay ba an ủi mẹ đi
Đặt nụ lên lên mặt mẹ Tiểu Bảo vùi bào lòng ngực mẹ, ngọt ngào lên tiếng

"Vậy mẹ cứ ôm Tiểu Bảo đi"
Tiểu Anh nghe thấy ôm bé càng thêm chặt, cơ thể bé mềm mại non nớt để thâm tâm cô thả lỏng.

Được mẹ ôm Tiểu Bảo cũng rất thích cứ để mẹ ôm đi, bé còn nhỏ nhưng bé nhất định sẽ có thể làm chỗ dựa cho mẹ.

Mang theo tĩnh lặng hai cô cứ như thế đi vào giấc ngủ.

Mà cái người bên nhà đối diện không được tốt cho lắm, anh ta vẫn chìm trong đóng hổn loạn của mình, không ai an ủi, cũng không có chỗ dựa, vừa về đến nhà, anh đã đem ra một đóng chai rượu lớn nhỏ, ngồi thờ thẫn ở đó mà uống.

Tôn Yên Thần uống từng ngụm từng ngụm, anh muốn tìm cái gì an ủi tâm hồn cô đơn cùng bất lực vô cùng của mình, nhưng sao anh càng uống lại càng nhìn ra sự đau thương trong lòng mình?
Là do rượu chưa đủ? Anh đem rượu mạnh mẽ trút vào cuốn họng, chất lỏng đỏ sắc sóng sánh chảy vào miệng anh, mất kiểm soát tràn ra khỏi khóe miệng đổ xuống bộ vest đen, ướt át.

Ướt cả tâm anh.

Trong màn đêm cô liêu, người đau thương kẻ chết tâm.

Họ không biết ngày mai sẽ lại là một ngày giông bão.

****************
Mang theo đôi mắt sưng đỏ Tiểu Anh lờ mờ tỉnh dậy, nhìn thấy Tiểu Bảo trong lòng ngủ say, trong lòng cô ấm áp, nhẹ hôn lên đỉnh đầu bé.

Tiểu Bảo từ nhỏ đã rất nhạy cảm, đêm qua cô ở trước mặt bé yếu đuối như vậy chắc chắn làm bé lo lắng rồi.

Nhìn qua đồng hồ cũng còn rất sớm, cứ để bé ngủ thêm một tí đi, bước xuống giường cô chuẩn bị bữa sáng.

Làm xong tất cả mới gọi bé dậy, hai cô cùng nhau ăn sáng rồi đi học, gửi bé vào lớp xong, cô cũng lên xe chuẩn bị đi làm.

Nhưng lúc này điện thoại cô lại reo lên, là Hàm Quân gọi tới cô liền bắt máy

"Tôi nghe" Giọng cô nhẹ nhàng nói khác với giọng gấp gáp của Hàm Quân
"Chị Phương, chị hôm nay đừng đến công ty nha"
Tiểu Anh không hiểu nhíu mày thanh tú
"Tại sao vậy?"
Hàm Quân bên này ôm trán liền biết cái người sếp này của cô chắc chắn là vẫn chưa lên mạng xem tin tức.

May là cô biết rõ người xếp này không thích lên mạng, nên gọi điện nhắc nhở nếu không thì toang rồi.

Lúc cô nhìn thấy cái tin này cũng rất sốc đi, nhưng không cần biết thực hư cô liền đứng về phía Tiểu Anh vì cô tin tưởng cô ấy.

"Chị lên mạng xem tin tức đi, đừng đến đây, phóng viên trực chờ ở công ty mình đuổi thế nào họ cũng không đi, họ đợi chị đến liền xâu xé đó, bên phía Thương tổng cũng cho phép chị rồi"
Cúp máy xong, Tiểu Anh liền theo lời Hàm Quân đi xem tin tức, trong lòng bất an vô cùng.

Nhìn thấy tin tức Tiểu Anh sốc đến đơ người, tiêu đề bản tin to đùng in đỏ mấy chữ
"Tôn Yên Thần tổng tài Tôn thị hạnh phúc bên vợ cũ lăng loàn, con mới vô danh"
Nội dung chính là nói tới cô cùng Tôn Yên Thần còn có Tiểu Bảo.

Còn có hình ảnh làm bằng chứng xác thực, ảnh chụp là gia đình ba người của các cô, Tôn Yên Thần chơi đùa cùng Tiểu Bảo, Tôn Yên Thần ôm hai mẹ con cô, Tôn Yên Thần bám theo mẹ con cô, mỗi cái đều chụp rất rõ, mà người chụp cũng rất chuyên nghiệp, chụp vào liền nhìn ra là một gia đình hạnh phúc.

Mà một bên lại có hình ảnh đối chiếu mặt cô giữa bây giờ và 4 năm trước, người ta liền biết rằng cô là cô vợ cũ lăng loàn năm đó, khiến họn ghi ngờ sự xuất hiện của Tiểu Bảo.


Bên dưới bình luận càng náo nhiệt, náo nhiệt đến nổi làm Tiểu Anh chịu không nổi lạnh cả người
*Hoa Ẩn: "Tôi tưởng Tôn Yên Thần đã ly hôn, chị em chúng ta liền có cơ hội, không ngờ bây giờ lại quay với cái cô vợ cũ cấm sừng anh ta năm đó, anh ta lụy tình đến chấp nhận cặp sừng đó à? tức chết tôi"
*Trăng Khuyết ---> Hoa Ẩn: "Làm tôi tiếc muốn chết, dựa vào cái gì một người phụ nữ như cô ta lại được yêu chiều vậy?"
+1,+1,...!
*Cương Thi:" Chấn động thiệt quí dị ơi, tôi đây đang là fan của Phương Tiểu Anh, không ngờ cô ta lại là người phụ nữ tôi ghét mấy năm trước, che dấu cũng giỏi thật, bây giờ không phải tin tức lúc trước bị đào lên tôi cũng không biết đâu"
*Hân -----> Cương Thi:" Ừ, khiếp thật, tôi theo cậu, unfan đây"
*Bé Ngoan------> Cương Thi:" Cái tin này cập nhật hình như hai lần rồi đó, lúc đầu chỉ nói tới Tôn Yên Thần qua lại với Phương Tiểu Anh nhưng không biết ở đâu báo lại đào lên cái tin tức bị ém mấy năm trước đối chiếu với Phương Tiểu Anh bây giờ a"
+1, +1....!
Mấy cái này Tiểu Anh cũng không cảm thấy gì chỉ là mấy bình luận về Tiểu Bảo làm cô tức đến run người, uất ức muốn khóc
*Tuyết Rơi Trắng Trời: "Cái đứa bé kia tôi thật nghi ngờ nha, nó là con của Phương Tiểu Anh với Tôn Yên Thần hay là của cô ta với tên tình nhân đó, hay lại là của kẻ khác đây"
+" Chắc chắn nó không thể là con của Tôn Yên Thần đâu nó mà là con anh ta, nhà họ Tôn lại bỏ rơi đứa cháu này sao? Mấy năm nay không có tin tức của nó, vậy chắc chắn không phải là sản phẩm của nhà họ Tôn đâu"
+"Ây thế nó chính là con hoang rồi"
+" Mà Tôn Yên Thần lại chấp nhận cô ta còn chấp nhận luôn đứa con hoang đó, tôi phải khâm phục khả năng lụy tình của anh ta a"
+" Tôn Yên Thần phong độ đẹp trai như vậy biết đâu chỉ là muốn thử mấy cái mới lạ thì sao, kkkkk làm sao mà yêu Phương Tiểu Anh thật lòng cho được".


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi