TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 1 – Hôn lễ hủy bỏ!

“Đúng là không biết xấu hổ, đồ… đồ dâm đãng..”

Hôn lễ vốn phải ấm áp lãng mạn, lập tức nổ tung.

Bị tiếng xì xào bàn tán của mọi người kích thích tò mò, Lâm Hương Giang ngẩng đầu nhìn về phía màn hình lớn, trên đó đang phát HD, rõ một số slide ảnh giường chiếu, chế ràng đến từng chỉ tiết!

Người phụ nữ vật chính trong loạt ảnh giường chiếu chính là cô, nhưng người đàn ông lăn lộn điên cuồng với cô trên giường lại không phải chú rể Hà Tùng Nhân!

Lâm Hương Giang chớp mắt ngẩn ngơ, chuyện gì xảy ra vậy? Tại sao lại có những bức ảnh này?

Trong hình cô bị một người đàn ông đè xuống giường, góc độ mỗi bức ảnh cũng vừa văn chụp trực diện khuôn mặt cô, người đàn ông chỉ có bóng lưng hoặc là nửa người €ô có thể xác định, chính cô cũng không biết người đàn ông kia là ai!

Theo bản năng, Lâm Hương Giang nhìn về phía Hà Tùng Nhân, sắc mặt hắn tái xanh nhìn chăm chăm cô, trong mắt lóe tia lửa giận.

“Đồ đàn bà đê tiện! Cô dám phản bội tôi!”

Không đợi cô kịp mở miệng, Hà Tùng Nhân liền hung hăng xông đến tát cô!

Lâm Hương Giang bị hắn tát lảo đảo ngã xuống đất, gò má cô chớp mắt sưng đỏ lên, cô ôm mặt đau đớn, ngẩng đầu nhìn hắn, hoảng hốt biện minh: “Tùng Nhân, không phải như  anh nghĩ đâu, trong này nhất định có hiểu lâm!”

“Hiểu lầm? Cô dám nói người đàn bà bị người đàn ông đè lên trong bức ảnh đó không phải cô không?” Hắn đã mất hết mặt mũi, lửa giận bộc phát không kềm được.

Lâm Hương Giang cả người chấn động: “Em… Em cũng không biết là chuyện gì” Cô thất kinh hồn vía, rõ ràng cô không hề lên giường với đàn ông, trừ đêm đó…

Hà Tùng Nhân hung bạo bốc cằm cô lên: “Cô dám thề cô không lên giường với người đàn ông khác?”

*Em.. Lâm Hương Giang còn chưa dứt lời, cô bạn gái thân thiết Phan Thanh Y đột nhiên mở miệng: “Hương Giang, tháng trước sinh nhật Tùng Nhân cậu cả đêm không về, đêm hôm đó cậu ở cùng với ai?”

Lâm Hương Giang khẽ run rẩy, đêm đó cô uống say, mơ hồ nhớ là cô và Hà Tùng Nhân ở khách sạn.

Đêm hôm đó, cô đã trao lần đầu tiên của mình cho hẳn.

Cô lập tức nói: “Đêm đó tôi và Tùng Nhân qua đêm ở khách sạn!”

Nhưng Hà Tùng Nhân lại cười găn: “Đêm đó tôi uống say, về nhà rất sớm, làm sao có thể qua đêm ở khách sạn với cô?”

Lâm Hương Giang thoáng chốc bối rối, vẻ mặt hồng hào từng chút tái đi.

Người đàn ông đêm đó không phải hắn, vậy là ai?

€ô xụi lơ ngồi trên đất, tựa như vừa bị sấm sét đánh trúng người!

Hà Tùng Nhân thấy phản ứng của cô, lập tức đưa ra quyết định: “Được, được lắm! Lâm Hương Giang cô giỏi lảm! Bây giờ tôi tuyên bố, hôn lễ hủy bởi”

“Không!” Lâm Hương Giang bỗng nhiên quay về hiện thực.

*Tùng Nhân, em không có phản bội anh, có người hãm hại em, anh phải tin em, nhất định là có người hãm hại em…” Cô hốt hoảng kêu lên, rốt cuộc là ai đã hại cô?

Nhưng Hà Tùng Nhân giận đến mất đi trí: “Lâm Hương Giang, cô đừng có giả vờ nữa, cô thật sự khiến tôi kinh tởm!”

Hắn hung hăng đá cô văng ra, rồi đột nhiên cúi xuống, thô bạo giật lấy áo cưới của cô, toàn bộ quá trình đều không mảy may nương tay, không còn sớt lại chút dịu dàng nào của ngày xưa nữa.

“Tùng Nhân! Anh làm gì vậy?” Lâm Hương Giang cả người run rẩy.

*Cởi xuống cho tôi! Có tư cách gì mặc cái áo cưới này? I”

Cô phản kháng, nhưng vô ích, cứ thế bị hắn thô bạo lột bỏ bộ váy áo cưới cắt may riêng cho cô ngay trước mặt mọi người!

Trên người không còn áo cưới, chỉ còn sót lại vài mảnh vải che chỗ kín đáo, thân thể mảnh mai của cô người cứ thế phơi ra ánh sáng trước mắt mọi người, nhục nhã không lời nào nói hết.

Hà Tùng Nhân liếc cô không chút cảm xúc, xoay người cầm áo cưới đưa đến trước mặt Phan Thanh Y: “Thanh Y, em đồng ý lấy anh không?”

Phan Thanh Y không che giấu được niềm vui: “Em đồng ý!”

Lâm Hương Giang không dám tin nhìn bạn gái thân thiết mặc áo cưới của cô vào ngay trước mặt cô!

Hà Tùng Nhân còn đeo nhãn cưới vào ngón áp út của Phan Thanh Y!

“Không! Phan Thanh Y, sao cậu có thể…

Anh ấy là chồng tôi!’ Lâm Hương Giang hai mắt đỏ ngầu nhìn chằm chăm cô bạn gái thân thiết.

Phan Thanh Y từ trên cao ngạo mạn nhìn xuống cô: “Lâm Hương Giang, cậu nên biết điều một chút đi, Tùng Nhân bây giờ là chồng tôi” Cô không ngại khoe ra chiếc nhẫn kim cương thật to trên tay.

Phan Thanh Y mỉm cười bước tới thì thầm bên tai cô, dùng âm lượng chỉ đủ cho hai người nghe được: “Lâm Hương Giang, cậu có hài lòng với món quà cưới mà tôi tôi vừa tặng cậu không?”

Lâm Hương Giang kinh ngạc không thôi,chớp mắt liên tục, thì ra những bức ảnh kia là kiệt tác’ của cô ta!

Cơn giận xông lên đỉnh đầu, chỉ hận không thể nhào tới lột xuống chiếc mặt nạ dối trá tươi cười của cô ta: “Phan Thanh Y! Là cô…

Lời tố cáo của Lâm Hương Giang còn chưa nói hết Phan Thanh Y đột nhiên vung tay lên, ra lệnh cho bảo vệ: “Đuổi mụ đàn bà xấu a đê tiện này ra ngoài cho tôi!” Dáng điệu của cô hoàn toàn đã trở thành bà Tùng Nhân rồi.

“Buông tôi ra!” Lâm Hương Giang có giấy giụa thế nào đi nữa cũng vô ích, cô bị bảo  vệ lôi xềnh xệch đi.

Lửa giận thiêu đốt lông ngực cô, cô có làm sao cũng sẽ không ngờ, mình lại bị người chị em tốt nhất bày mưu hãm hại!

Còn người đàn ông luôn miệng nói muốn kết hôn với cô chỉ biết trơ mắt nhìn hết thảy những việc này!

Lâm Hương Giang bị đá ra khỏi khách sạn, còn chưa kịp cảm thấy đau đớn, bệnh viện đột nhiên gọi điện thoại đến: “Cô Giang, cha cô phát bệnh, qua đời rồi.”

“Cái gì? !” Tay cô run rẩy, điện thoại di động rơi bịch xuống đất, trái tim như bị mũi dao hung hăng đâm thật mạnh.

Cô gượng đứng lên muốn đến bệnh viện, nhưng đột nhiên cảm thấy bụng đau nhói, nhìn lại, máu đang chảy xuống chân cô…

Cô kinh hãi, đau đớn đưa tay ôm bụng: “Con…

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi