TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Chương 1046

Cô ấy thở dài một hơi rồi thấp giọng nói: “Thật ra anh có thể thả em xuống, tự em có thể đi được mà”

Cô ấy không phải búp bê sứ.

Ánh mắt của Dạ Hữu Khánh liếc nhìn cô ấy một cái rồi lại tiếp tục nhìn con đường phía trước, ôm lấy cô ấy mà sải từng bước chân vững vàng đi lên: “Không có việc gì, anh ôm em là được rồi.

Nói đến cùng, anh ta vẫn không yên tâm, rất sợ cô ấy xảy ra một chút chuyện nào đó Lãnh Thiên Khuê muốn nói gì đó, lời nói đến bên miệng, thấy vẻ mặt nghiêm túc kia của anh ta, cuối cùng cô ấy vẫn ngậm miệng.

Chỉ chốc lát, cuối cùng anh ta cũng ôm cô ấy đi tới trước bia mộ của ba mẹ.

Thuộc hạ ở một bên đưa nhang và tiền giấy tới chuẩn bị đốt.

Lãnh Thiên Khuê vội vàng lên tiếng: “Các người đừng nhúc nhích, để tôi”

Cô ấy muốn đích thân hoá vàng mã cho ba mẹ.

Thuộc hạ nhìn về phía Dạ Hữu Khánh, chỉ thấy anh ta phất phất tay, thuộc hạ lập tức thả đống tiền giấy xuống rồi lui qua bên cạnh.

“Em cẩn thận một chút.” Dạ Hữu Khánh đỡ cô ấy chậm rãi ngồi xổm xuống Cô ấy mỉm cười với anh ta: “Em biết.”

Cô ấy nhìn ảnh chụp trằng đến của ba mẹ trên bia mộ, nhìn ảnh chụp bọn họ đều là người hiền hòa, không lý nào lại đi vào trong giấc mơ hù dọa cô ấy cả.

“Ừm”* Lãnh Thiên Khuê lại đốt lửa lên, điều quỷ dị chính là vừa rồi không có gió, lúc này lại có một trận gió to thổi đến, vẫn cứ thổi tắt bật lửa.

Dạ Hữu Khánh không tin tà ma, anh ta cầm lấy bật lửa trong tay cô ấy: “Để anh.”

Lãnh Thiên Khuê tránh tay của anh ta: “Không, em muốn đích thân hoá vàng mã cho ba mẹ”

Cô ấy cũng không tin tà ma.

Thấy cô ấy kiên trì như vậy, anh ta chỉ có thể thỏa hiệp: “Bây giờ không có gió, em đốt đi”

Lãnh Thiên Khuê nhìn về phía bia mộ, cô ấy nói với ba mẹ: “Ba mẹ, con chỉ muốn đốt chút tiền giấy cho hai người, trò chuyện với hai người thôi, nếu hai người không giận con, vậy chấp nhận đế con đốt tiền giấy cho hai người đi, được không?”

Cô ấy nói xong lời này, sau khi hít sâu một hơi rồi lại đốt bật lửa, hô hấp của cô ấy có chút cẩn thận từng li từng tí, sau đó lại đốt đống tiền giấy này.

Lần này rốt cục cô ấy cũng đốt được tiền giấy, nhìn thấy ngọn lửa bốc lên,có phải ba mẹ đã nghe thấy lời nói vừa rồi của cô ấy rồi không ?

Chắc là bọn họ cũng không có tức giận với cô ấy đâu đúng không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi