TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 1072

Đôi mắt đen hẹp dài của Dạ Hữu Khánh sẽ nhìn cô ấy: “Em có chắc muốn nghe không?”

“Tất nhiên”

Cô ấy không thể lúc nào cũng mơ hồ như vậy được.

“Vậy nói chuyện lúc trước em bắt nạt anh như thế nào đi”

Đối với chuyện này anh ta vẫn luôn khắc sâu trong trí nhớ.

Mặc dù được nhà họ Lãnh nhận nuôi, nhưng anh ta chỉ là vệ sĩ và bạn bè của cô ấy, mà cô ấy không ít lần lấy anh ta ra làm trò cười.

Lãnh Thiên Khuê nghe anh ta nói những gì họ đã làm trước đây, không khỏi hoài nghỉ: “Trước đây em làm những chuyện vô lý như vậy sao?”

“Em chính là dã man như vậy. Ở trường em cũng không ngoan, còn khiến nhiều bạn học phải khóc.”

“Em thật sự nghỉ ngờ người mà anh nói thật sự không phải em”

Lúc này cô rất bình tĩnh.

“Không lẽ anh bị chuyện để lừa em. Nếu không phải như vậy, hiện tại sao em lại không có bạn?”

Dạ Hữu Khánh muốn truyền cho cô ấy suy nghĩ này, sau này cô ấy cũng sẽ không hỏi vì sao lại không có ai tới gặp mình nữa.

Lãnh Thiên Khuê có chút tin tưởng lời nói của anh, buồn bực thở dài: “Quên đi, không có bạn thì không có bạn”

Ít nhất cô ấy vẫn có một người chị Lâm Hương Giang đối tốt với mình như vậy.

Thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của cô ấy cau lại, dáng vẻ phiền muộn, anh ta liền nhéo cảm cô ấy, để cô ấy nhìn về phía mình: “Em cứ ở trong nhà là lại suy nghĩ linh tinh, để anh sắp xếp một chút đưa em ra ngoài chơi.”

“Thật không? Anh muốn dẫn em đi chơi sao?”

Cô ấy ở nhà thật sự sắp chết ngạt rồi.

Nhìn thấy nụ cười tươi của cô ấy, Dạ Hữu Khánh bất giác cúi đầu hôn lên môi cô ấy.

Lãnh Thiên Khuê vô thức đưa tay chống lên ngực anh ta: “Anh đang làm gì vậy?”

“Anh muốn làm gì, không phải em biết rồi sao?” Giọng nói của anh ta hơi khàn, dứt lời liền kéo tay cô ấy xuống, không lên tiếng trực tiếp hôn môi cô ấy.

Cô ấy ngẩng cao thừa nhận nụ hôn bá đạo của anh ta, cảm thấy được dục vọng từ trên người đối phương.

Tô Minh Huệ nghe nói Dạ Hữu Khánh đang ở trong vườn, định đến tìm anh ta thì bất ngờ nhìn thấy hai người hôn nhau trên xích đu.

Cô ta đột ngột dừng lại, hung hăng trừng mắt nhìn bọn họ. Nhìn Dạ Hữu Khánh đang hôn Lãnh Thiên Khuê trìu mến như vậy, sự ghen ghét trong lòng cô ta giống như cỏ dại không ngừng sinh sôi.

Lãnh Thiên Khuê rõ ràng là con gái của kẻ thù, vì sao anh ta lại coi trọng cô ta như vậy?

Mợ đã nói anh ấy chỉ sử dụng Lãnh Thiên Khuê như một công cụ để sinh con, nhưng tại sao cô ta thấy nó không phải đơn giản như vậy?

Không được, cô ta phải nghĩ cách để đưa Lãnh Thiên Khuê ra ngoài.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi