TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 155: Sao hắn ta cũng tới đây

“Khách khí rồi, chúng tôi vốn dĩ chính là tiếp đãi khách du lịch tới vui chơi, sau khi mọi người tới đây có thể vừa làm việc vừa thư giãn một chút”

“Vậy hai ngày tiếp theo đây, chúng tôi ăn, mặc, ở, đi lại liền phải nhờ hết vào anh rồi” Lâm Hương Giang mỉm cười nói, nên có phép lịch sự vốn có.

“Không có việc gì không có việc gì, vừa hay còn có một đội cũng qua đây, người nhiều càng náo nhiệt”

Lâm Hương Giang không khỏi nghỉ hoặc: “Hiện tại có khách du lịch tới đây chơi sao?”

“Không phải là khách du lịch, là…..”

Giám đốc Hồng vừa muốn nói gì đó, lại một chiếc xe buýt chở người tới đây.

“Cô xem, người tới rồi” Giám đốc Hồng nói với cô một câu, sau đó cười hì hì nghênh đón đoàn người kia đến.

Lâm Hương Giang không khỏi tò mò nhìn qua, không phải là khách du lịch, vậy đó là ai? Không phải là người của công ty khác tới cạnh tranh chứ?

Sau đó, cô nhìn theo xe buýt Hà Tùng Nhân.

Tại sao lại là anh ta? Anh ta còn mang theo bảy tám người tạo thành tiểu đội ngũ, nhóm người đều mặc vest và đi giày da giống nhau.

Nhìn vào thẻ làm việc của họ, cô nhận ra rằng họ đều là những người ưu tú của tập đoàn Khoa Đăng.

Hà Tùng Nhân mang theo những người này xuất hiện, xem ra là giống cô, đều là tới khảo sát môi trường nơi đây.

Vậy cũng quá không trùng hợp, cùng với đối thủ cạnh tranh cùng lúc tới khảo sát, nghĩ ngợi tiếp theo đây hai bên chạm mặt nhau sẽ có biết bao nhiêu lúng túng khó xử.

Sau khi Hà Tùng Nhân xuống cũng nhìn thấy Lâm Hương Giang, anh ta chỉ liếc lạnh cô một cái, không chú ý quá nhiều, sau đó liên mang theo đoàn đội của anh ta đi vào bên trong làng du lịch.

Kể từ khi Liễu Thu Cúc bị đuổi khỏi nhà họ Hà, Hà Tùng Nhân đã thay đổi rất nhiều so với trước đây, anh ta trở nên lầm lì, không có nụ cười trên môi, cũng không tìm cô gây rắc rối.

Thật ra cô có thể lý giải, bất luận người nào biết được chính mẹ mình lại hại chết ba mình, ai cũng đều cười không nổi Cô kỳ lạ chính là, tại sao Hà Tùng Nhân không nhăm vào cô như trước.

€ô không tin anh ta có thể dễ dàng tha thứ cho cô như vậy.

Lâm Hương Giang theo sau cũng mang theo đoàn đội của mình vào làng du lịch, giám đốc Hồng sớm đã sắp xếp phòng cho bọn họ.

Các phòng nghỉ ở đây được xây dựng trong những ngôi nhà gỗ, những phòng lớn hơn còn có sân vườn, bên trong sân vườn còn có suối nước nóng.

Đãi ngộ như vậy chỉ có Lâm Hương Giang có được, cô ở trong một ngôi nhà gỗ có sân và suối nước nóng, nếu người khác muốn ngâm mình trong suối nước nóng thì phải đến bể suối nước nóng.

Gô và giám đốc Hồng là chỗ quen biết, những người mà Hà Tùng Nhân đưa tới lần này là đội thiết kế của Khoa Đăng, họ cũng đến đây để khảo sát tình hình.

Vậy là phiền toái rồi, hai công ty cạnh tranh cùng lúc tới đây,nếu đến lúc đó bản đồ thiết kế xuất hiện bị bại lộ, ai cũng khó mà thanh minh Lâm Hương Giang lấy lại tinh thần, hai ngày này phải hành động cẩn thận một chút mới được.

Bữa tối cũng là giám đốc Hồng sắp xếp, cũng không biết là do anh ta cố ý, hay là thật sự không biết hai công ty tập đoàn đang cạnh tranh lẫn nhau, anh ta lại sắp.

xếp cho người ở hai bên cùng ăn cơm.

trong đại sảnh.

Trong đại sảnh có hai cái bàn tròn lớn, người hai bên tự mình ngồi, nhưng không khí cùng ăn một bữa cơm vẫn có chút kỳ lạ.

Giám đốc Hồng dường như không biết có chuyện gì bất thường, vẫn cười nói với mọi người: “Món ăn tối nay do đầu bếp đặc biệt chế biến, tất cả đều là món ngon từ vùng núi, cá cũng được đánh bắt trong ao cá trên núi, vô cùng tươi ngon, hi vọng tối nay mọi người ăn ngon uống say, ăn no xong mọi người còn có thể đi suối nước nóng. “

“Giám đốc Hồng, cảm ơn anh đã tiếp đãi” Lâm Hương Giang đứng lên, còn rót một ly rượu: “Tôi kính anh một ly”

Mặc dù giám đốc Hồng đã sắp xếp để họ ăn tối với bên Hà Tùng Nhân, nhưng dù sao thì anh ta cũng là người phụ trách ở đây, còn rất nhiều chuyện cần anh ta giúp đỡ.

Giám đốc Hồng cười ha hả cùng cô uống một ly,sau đó Hà Tùng Nhân bên kia, cùng hắn uống một ly.

Khi Lâm Hương Giang ngồi xuống, cô nhịn không được liếc nhìn Hà Tùng Nhân đang ở một khoảng cách xa, giờ hai người họ giống như những người xa lạ vậy.

Như vậy cũng tốt, anh ta không nhằm vào cô, cũng không có nhiều phiền toái Người hai bên đều bắt đầu ăn, đột nhiên có người chạy vào hướng giám đốc Hồng thông báo: “Giám đốc, cái kia……tổng giám đốc Hà tới” Tiểu trợ lý chạy vội vào, có lẽ là quá gấp gáp, nói chuyện có chút thở gấp.

“Cái gì?Tổng giám đốc Hà?” giám đốc Hồng cả kinh, vội vàng xua xua tay: “Mau, cùng tôi đi ra ngoài nghênh đón”

Lâm Hương Giang bên kia khoảng cách có chút xa, cô nghe được tiểu trợ lý nói có người tới, nhưng không nghe rõ là ai.

Nghỉ hoặc nhìn giám đốc Hồng vội vội vàng vàng muốn đi ra ngoài nghênh đón ai, nhưng mà người kia đã vào tới.

Người đàn ông bước vào với thân hình cao và thẳng, với khí chất mạnh mẽ như: trời sinh.

Giây phút Lâm Hương Giang nhìn thấy Hà Tuấn Khoa xuất hiện, giật mình trong giây lát, sao hắn lại cũng tới đây?

Giám đốc Hồng vẫn là qua nghênh đón: “Tổng giám đốc Hà, anh đến sao không báo trước cho tôi một tiếng, tôi đi đón tiếp anh chu đáo”

Hà Tuấn Khoa ánh mắt u ám đảo qua người ở trong hiện trường, đương nhiên cũng bao gồm cả Lâm Hương Giang, thân sắc hắn nhàn nhạt, không có bất kì gợn sóng nào.

“Tạm thời muốn qua đây xem” Hắn lãnh đạm nói.

Hắn trước đó cũng không có bất kì tính toán nào, muốn tới liền tới.

Người của Hà Tùng Nhân bên này đều đứng lên nghênh đón hẳn, từng người từng người trở nên cực kì cung kính, chào hỏi hắn ta.

“Chú, chú vẫn chưa ăn cơm đúng chứ?

Nếu không thì ngồi xuống ăn một chút?”

Hà Tùng Nhân lại trở về như trước kia, như người cháu đối với chú rất tôn trọng, ai có thể nghĩ rằng trước đây anh ta đã từng vì Lâm Hương Giang mà ra tay với người chú.

Lâm Hương Giang cúi thấp đầu ăn cơm, không chú ý động tĩnh bên kia, bọn họ hiện tại đang là đối tượng cạnh tranh với nhau, càng không thể cùng Hà Tuấn Khoa có bất kì liên quan gì.

Cô cho rằng Hà Tuấn Khoa sẽ cự tuyệt cùng ăn cơm với nhân viên, ở trong ấn tượng của cô, hắn chính là người đàn ông cao ngạo lạnh lùng như vậy, nhân viên Khoa Đăng đều sợ hẳn ta.

Nhưng mà lần này cô vẫn là đoán sai, hắn thế mà lại ngồi xuống, cùng nhân viên trong nhóm cùng nhau dùng cơm.

Giám đốc Hồng lúc này còn căng thẳng hơn: “Tổng giám đốc Hà, tôi không biết là anh tới, các món ăn được chuẩn bị đều làm từ trên núi, cũng không biết có hợp với khẩu vị của anh không? Nếu anh không thích nó, tôi sẽ yêu cầu đầu bếp nấu một số món ăn mang tới. “

“Không cần, không cần chú ý đến như: vậy” Thần sắc Hà Tuấn Khoa vẫn luôn lãnh đạm, ăn cơm đối với hắn mà nói chỉ là việc nhỏ lấp đầy bụng Giám đốc Hồng thấy hắn ta thật sự động chén đũa, thầm thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đột nhiên nhớ đến điều gì đó, xoay người đi đến hướng bên Lâm Hương Giang.

Lâm Hương Giang dự định ăn nhanh cho xong rồi rời đi, Hà Tuấn Khoa vừa đến, cô cảm giác không khí đều trở nên khó thở, Nhưng mà giám đốc Hồng đột nhiên lại kéo cô lên: “Cô Lâm, cô lại đây cùng tổng giám đốc Hà ngồi chung một bàn đi, mọi người đều là khách du lịch của làng du lịch chúng tôi, cùng nhau làm quen đi”

Lâm Hương Giang còn không kịp phản ứng đã bị kéo qua đó, giây tiếp theo bị anh ta ấn người ngồi xuống vị trí bên cạnh Hà Tuấn Khoa.

Cô vừa định đứng dậy, giám đốc Hồng lại ấn cô ngồi xuống: “Không cần thẹn thùng, tôi nghe nói các ngươi đều là người của công ty lớn, cùng nhau làm quen một chút, về sau nếu hợp tác không phải là rất tiện sao?”

Lâm Hương Giang không biết nói gì, cái này giám đốc Hồng cũng nhiệt tình quá đi?

Anh ta thật sự không biết hai công ty đang cạnh tranh sao?

€ó điều giám đốc Hồng vẫn luôn ở làng du lịch, có lẽ thật sự không biết bọn họ ở bên ngoài là nghỉ ky lẫn nhau.

Lâm Hương Giang cố gắng hết sức bỏ qua luồng khí mạnh mẽ do người đàn ông bên cạnh mang lại, miễn cưỡng cười với giám đốc Hồng nói: “ Tôi ngồi ở đây không thích hợp, mọi người đều sẽ có ý kiến” Cô nói xong liền rời đi.

Giám đốc Hồng vẫn từ chối, cau mày khó hiểu nói: “Ai sẽ có ý kiến? Mọi người kết bạn nhiều hơn một chút không phải là chuyện tốt sao?”

Anh ta bất giác nhớ tới Hà Tuấn Khoa, vội vàng nhìn về phía hẳn hỏi: “Tổng giám đốc Hà, anh sẽ không để ý chứ?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi