TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 744: Lấy lại quyền nuôi

“Em lấy lại quyên nuôi dưỡng con gái. Đối với em, Vân Nhi mới là quan trọng nhất” Lời này của Đào Hương Vi đã có thể tính là gián tiếp giải thích cho anh ta.

Phạm Văn Đồng sợ run một hồi lâu mới gật đầu: “Em nói rất đúng, con gái mới là quan trọng nhất. Bàn tay đang buông xuống bên người âm thầm siết chặt, đáy mắt anh ta xẹt qua vẻ không cam lòng.

Bởi vì phải ở cùng con gái, Đào Hương Vi không thể tiếp tục ở trong nhà Phạm Văn Đồng nữa.

Cô nhanh chóng tìm được một phòng cho thuê, hôm nay cô sẽ dọn ra ngoài.

“Mấy ngày nay ở chỗ anh đúng là làm phiền anh rồi” Đào Hương Vi nói với Phạm Văn Đồng vừa tiễn cô ra cửa.

“Phiền toái cái gì, giữa anh với em không cần nói mấy lời khách sáo như vậy” Phạm Văn Đồng khoát khoát tay, nói tiếp: “Thật ra em và Vân Nhi có ở lại chỗ anh thêm nữa cũng chẳng sao, hà tất gì phải chuyển ra ngoài dùng tiền thuê phòng?”

“Em nói thật, anh không ngại nhưng em và Vân Nhi sẽ cảm thấy không tiện” Cô nửa đùa nửa thật nói.

Phạm Văn Đồng thở dài một hơi: “Được rồi, vậy anh không ngăn cản em nữa. Chẳng qua em không được quên, chúng ta phải cùng mở studio.”

Đào Hương Vĩ thu lại ý cười: “Anh muốn hủy hợp đồng với truyền thông Phục Hỉ thật sao?” Cô biết anh còn đang bàn chuyện hủy hợp đồng với Phục Hi, nếu không thành công rất có khả năng bọn họ phải đưa nhau ra tòa.

“Đương nhiên, anh đã đồng ý với em sẽ cùng em thành lập.

studio thuộc về hai người chúng ta, sao có thể nuốt lời?” Anh †a cười nói.

Trong lòng Đào Hương Vi dâng lên một trận rung động: “Cảm ơn anh” Anh ta vì cô mà hy sinh quá lớn.

Phạm Văn Đồng vỗ vỗ bờ vai của cị húng ta đang hợp tác với nhau, không nên nói cảm ơn nữa”

“Vậy em đi trước, còn cần phải chỉnh lại hành lý”

“Lên xe đi” Phạm Văn Đồng nhìn cô lên xe, sau đó lại nhìn theo bóng lưng cô rời đi.

Nhìn xe chậm rãi biến mất trên đường, ý lạnh nơi đáy mắt Phạm Văn Đồng càng ngày càng đậm hơn. Chỉ thiếu chút nữa là anh ta đã có thể mượn cơ hội lần này khiến Nguyễn Cao.

Cường phải ngồi tù!

Nếu Nguyễn Cao Cường ngồi tù, muốn chỉnh sụp tập đoàn Nguyễn Cao cũng không phải chuyện khó khăn!

Đáng tiếc… Phụ nữ vẫn quá cảm tính, rất dễ mềm lòng.

Nhất là Đào Hương Vi còn là một người mẹ, anh ta cũng hiểu, vì con mình người mẹ có thể làm bất cứ chuyện gì, ngay.

cả chuyện như bị cưỡng bức cô cũng có thể nhịn xuống.

Chẳng qua, chỉ cần tóm chặt Đào Hương Vi, anh ta tin tưởng mình còn có cơ hội vặn ngã Nguyễn Cao Cường.

Đào Hương Vi bố trí xong nhà mới thuộc về mình và con gái. Ở đây không phải cái ổ nhỏ hẹp của bọn họ lúc trước, có thể tính là nhà hai phòng.

“Nơi này kém xa biệt thự lớn của ba con, con đi theo mẹ có lẽ sẽ phải chịu cực khổ” Đào Hương Vi không cách nào ho con gái cuộc sống vật chất đầy đủ, thực sự xin lỗi con.

“Mẹ, mẹ biết con không để ý tới những thứ này, con chỉ hy vọng mẹ không hận ba như vậy nữa” Vân Nhi biết trong lòng mẹ rất ghét ba.

Đào Hương Vi giật mình, rũ mắt che giấu cảm xúc nơi đáy mắt. Cô không muốn nói tới Nguyễn Cao Cường, bèn nói sang chuyện khác: “Con muốn ăn gì mẹ nấu cho con.”

“Mẹ nấu gì con cũng thích ăn.” Cô bé không kén ăn.

“Tốt lắm, đêm nay mẹ sẽ nấu một bàn đồ ăn cho con” Cô cảm thấy bản thân mình như trở lại tháng ngày hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau, trong lòng rất vui vẻ.

“Con sẽ làm trợ thủ cho mẹ” Vân Nhi nói ngay.

“Được.” Cô hôn một cái lên mặt con gái.

Đào Hương Vi dẫn con gái tới siêu thị mua rất nhiều đồ ăn trở về, hai mẹ con cùng nấu một bàn đồ ăn.

“Tối nay thịnh soạn như vậy, mẹ thật muốn uống một ly”

Đã rất lâu rồi cô không vui vẻ như vậy.

“Mami, con có đồ uống, mẹ uống rượu đi, chúng ta cùng cạn ly” Vân Nhi đề nghị.

“Vậy… Mẹ sẽ uống một chút rượu.” Cô nhớ kỹ trước đó có fan tặng cho cô một bình rượu ngon.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi