TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 768: Phụ trách

Ngày hôm nay Đào Hương Vĩ chỉ phụ trách mang catwalk châu báu, biểu diễn cho mọi người xem mà thôi. Hiện tại cô phải đích thân đưa châu báu đến trước mặt Nguyễn Cao Cường đã có thể tính là phục vụ đúng chỗ.

Anh còn được một tấc lại muốn tiến một thước muốn cô.

đội nó lên giúp bạn gái anh?

Nhân viên công tác bên cạnh thấy Đào Hương Vi đứng bất động, có chút giằng co với Nguyễn Cao Cường, không khỏi nói: “Tổng giám đốc Cường, hãy để tôi đội nó lên giúp bạn gái ngài”

“Không, tôi muốn cô ấy đội” Nguyễn Cao Cường chỉ định Đào Hương Vi.

Đào Hương Vi và anh nhìn thẳng nhau, anh nói như vậy là cố ý muốn khiến cô xấu mặt ngay trước mặt nhiều người như: vậy?

Cô lạnh lùng cười: “Tổng giám đốc Cường, nếu anh đã đấu giá nó muốn tặng cho bạn gái thì anh nên tự mình đội cho cô ấy mới có thể tỏ rõ thành ý của anh”

“Có thành ý hay không không phải cô quyết định, hiện tại tôi muốn sự phục vụ của cô” Nguyễn Cao Cường nhìn thẳng vào mắt cô, tư thái kia vô cùng càn rỡ.

Khuôn mặt tươi cười của Đào Hương Vi không tự chủ được trở nên cứng đờ, coi dáng vẻ cần ăn đòn của anh, thật muốn ném vương miện cho anh sau đó rời đi!

“Cô Đào, hay là cô giúp chúng tôi đội vương miệng này cho cô ấy đi” Nhân viên công tác đứng bên cạnh nói với cô.

Tất cả mọi người đều đang nhìn bọn họ, thậm chí đã có người không nhịn được nói: “Cô giả vờ thanh cao cái gì, đã tới nơi này đi catwalk còn tưởng mình là đại minh tinh gì sao?”

“Đúng vậy, có người vẫn không thể nhìn rõ thân phận của mình”

Người xung quanh bắt đầu cười nhạo cô.

Tổng giám đốc Từ cũng không nhịn được nói xen vào: “Tôi nói này, tổng giám đốc Cường, anh cần gì phải vậy? Dù trước đó cô ta kiện anh cưỡng bức cô ta, anh cũng không thể khó xử cô ta ngay trước mặt mọi người như vậy. Đây không phải là lợi dụng việc công để báo thù riêng sao?”

Lời của ông ta nghe như đang lên tiếng bất bình cho Đào.

Hương Vi, nhưng trên thực tế lời này lại khiến cô càng khó chịu.

Đào Hương Vi nắm chặt nắm tay, Nguyễn Cao Cường cứ nhất định phải giẫm lên người cô ngay lúc cô khó xử nhất sao?

Chẳng lẽ như tổng giám đốc Từ đã nói, anh đang muốn lợi dụng việc công để báo thù riêng?

Mắt thấy bầu không khí nơi này đã trở nên bế tắc, Nam Vân rất khéo hiểu lòng người đứng lên, chủ động nhận lấy vương miện đính kim cương hồng kia: “Không cần làm phiền cô Đào, tự tôi đội lên là được”

Cô ta vừa định đội lên, Nguyễn Cao Cường đã đưa tay cầm lấy vương miện. Anh cũng đứng lên, nhìn cô ta nói: “Vương miện sao có thể tự đội được?” Anh vừa dứt lời đã đội vương miện lên cho cô ta.

Hình như anh hoàn toàn quên mất ban nãy mình đã hùng hổ doạ người với Đào Hương Vi như thế nào, nhất định phải muốn cô phục vụ!

Đào Hương Vi đứng ngay bên cạnh nhìn anh đội vương miện cho Nam Vân, không khỏi cong môi cười lạnh.

Người xung quanh còn đang võ tay, cứ như cử động kia của anh là vĩ đại tới dường nào, cảm động tới dường nào!

Nam Vân cảm giác được trọng lượng trên đỉnh đầu, lòng.

có hơi thấp thỏm nhỏ giọng hỏi anh: “Đẹp không?”

Nguyễn Cao Cường nhìn cô ta, hơi cong môi nói: “Đương nhiên, quả thực như chế tạo riêng cho cô, hiện tại cô là công chúa trong lòng tôi.”

Nam Vân nghe vậy xấu hổ cúi đầu, trong lòng lại ngọt như ăn mật.

Đào Hương Vi chỉ cảm thấy cả người nổi đầy da gà, không cách nào nhìn nữa. Cô xoay người bước nhanh về hậu trường.

Khóe mắt Nguyễn Cao Cường dõi theo bóng dáng cô rời đi, nơi đáy mắt hiện lên một mảnh lạnh lùng.

Đêm nay Đào Hương Vi không chỉ cần biểu diễn vương miện, tiếp đó cô còn cần đeo một vòng tay ngọc lên đài biểu diễn. Đương nhiên, vòng ngọc cô đeo cũng có giá trị không thấp.

“Hiện tại mọi người đang thấy vòng ngọc cực phẩm, sang trọng hiếm thấy, đây là vòng tay phỉ thúy đế vương lục đến từ Myanmar. Nó có màu đậm thâm thúy, cực kỳ nhãn nhụi lại tinh nhuận sáng bóng, có thể giúp người đeo nó càng cao quý hơn.

Hiện tại giá khởi điểm là mười lăm tỷ” Người dẫn chương trình giới thiệu.

“Ba mươi tỷ!”

“Bốn mươi lăm tỷ!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi