TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 778: Nghiên cứu

Mấy ngày nay Lâm Hương Giang lại bắt đâu nghiên cứu chế tạo nước hoa mới, mỗi ngày, giờ tan sở của cô lại muộn hơn trước kia rất nhiều.

Có điều nghĩ tới ở nhà còn con gái đang chờ cô, cô sẽ không làm việc quá muộn.

Công việc hôm nay đã kết thúc, cô tới ga ra tầng ngầm.

Ga ra rất an tĩnh, chỉ có tiếng bước chân của một mình cô, cô loáng thoáng ngửi được một số mùi kỳ quái.

Cô nhìn chung quanh, nhưng ngoài bản thân cô ra cô không phát hiện người nào khác khả nghi.

Mùi thơm này vô cùng đặc biệt, thỉnh thoảng lại bay tới một chút, cô còn chưa kịp bắt được rốt cuộc đó là mùi gì nó đã biến mất.

Không biết có phải là ảo giác của cô hay không, mấy ngày.

này cô luôn cảm thấy có người đang theo dõi cô.

Cô đứng tại chỗ lại nhìn một hồi, xác định không có những người khác thật sau đó mới đi về phía xe của mình, nổ máy lái Xe trở về.

Buổi tối, cô dỗ con gái đi vào giấc ngủ sau đó lại đến phòng làm việc, trong tay bưng một ly sữa mới vừa hâm, còn đang nóng.

“Tổng giám đốc Khoa, uống sữa tươi đi, uống xong nên đi ngủ” Cô cố ý gọi anh như vậy, còn đặt sữa tới trước mặt anh.

Hà Tuấn Khoa không khách khí bưng sữa lên uống. Không nghĩ tới sữa quá nóng, anh hít một hơi: “Sao em không nói cho anh biết sữa còn rất nóng?”

“Anh bị ngốc sao, sữa có nóng hay không chẳng lẽ lúc bưng ly lên anh còn không rõ?” Cô lắc đầu thở dài, cố ý nói: “Anh lớn như vậy rồi còn không thể tự chăm sóc bản thân, anh kêu em làm sao có thể yên tâm được?”

Hà Tuấn Khoa híp híp mắt, đặt sữa bò nóng qua một bên, duỗi cánh tay dài ra kéo cô ngồi xuống đùi mình: “Đúng vậy, anh đã không thể rời bỏ em rồi”

Lâm Hương Giang nhéo nhéo sống mũi cao thẳng của anh, cười nói: “Ba hoa”

Cô bưng sữa lên thổi thổi, sau đó đưa tới trước mặt anh: “Anh uống đi, không nóng nữa, uống xong mau đi ngủ”

Ánh mắt người đàn ông nhìn cô đã trở nên thâm trầm hơn, ngón tay dài nhấc cằm cô lên, khuôn mặt tuấn tú kề sát tới, giọng nam trầm thấp cực kỳ gợi cảm: “Em đã không thể chờ đợi nổi muốn anh đi ngủ với em sao, hửm?”

Lúc anh nói chuyện, bàn tay lớn vốn đang đặt bên hông cô cũng bắt đầu vuốt ve da thịt cô, chỉ nháy mắt bầu không khí trở nên mập mờ vô cùng.

Bị anh sờ, cô dễ dàng rơi vào tay giặc, lúc mở miệng giọng điệu đã có chút mềm mại: “Anh không nên nghĩ bậy bạ, em chỉ muốn nhắc anh đi ngủ sớm một chút, thức đêm nhiều sẽ thương thân”

Anh gật đầu như thật: “Em nói rất đúng, sau này anh phải chú ý, phải ngủ với em sớm một chút. Thân là người đàn ông của em, sao anh có thể lạnh nhạt với em được?”

Lâm Hương Giang không biết nói gì bèn nhét ly sữa kia vào trong tay anh: “Uống nhanh đi”

Người đàn ông cong môi, nghe lời uống hết sữa.

Lâm Hương Giang nhìn anh uống xong lại muốn lấy cái ly đi, nhưng anh không cho cô mà đặt cái ly lên bàn.

Cô đưa tay nhưng không lấy được gì, không khỏi nhìn anh: “Làm sao vậy?”

Anh không trả lời, một tay đè lên sau gáy cô, cúi đầu hôn thẳng xuống môi cô.

Hô hấp của Lâm Hương Giang như ngừng lại, cô xoay đầu né tránh nụ hôn của anh sau đó lại nhướng mày liếc xéo anh: “Anh làm gì thế?”

“Không phải em đến tìm anh nhắc nhở anh rằng anh đã lạnh nhạt với em sao? Hiện tại anh sẽ tận hết trách nhi Anh vừa nói tới đây, đôi môi mỏng lại muốn dán lên môi cô.

Cô bị hơi thở của đàn ông bao phủ, cũng không thể trốn khỏi ngực anh: “Cái gì mà trách nhiệm… Anh đừng lộn xộn, em nào có ý đó.”

“Thông thường phụ nữ đều nghĩ một đẳng nói một nẻo”

Anh nâng mặt cô lên, lại hôn bờ môi cô.

Khí thế của người đàn ông rất hung hãn, cô đã không cách nào né tránh. Nụ hôn của anh vừa sâu vừa nóng, không bao lâu cô đã tước vũ khí đầu hàng.

Từ trước đến nay cô vẫn luôn không thể cự tuyệt anh dùng sắc dụ, rất nhanh đã tự động hôn trả lại anh.

Hà Tuấn Khoa đặt cô lên bàn, tâm tình tăng vọt, thân thể hai người đang nóng lên.

“Anh… Chúng ta về phòng đi” Làm chuyện như vậy trong phòng làm việc cũng quá xấu hổ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi