TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 87: Hồng nhan họa thủy

Hà Phương Đông tức giận đến mức không thể tiếp tục nhìn cảnh tượng này nữa.

“Thật không biết xấu hổ, còn dám lén lút ngoại tình với một người đàn ông khác sau lưng Hà Tuấn Khoa, bây giờ con sẽ bắt cô ta ra ngay” Liễu Thu Cúc đáp lời một cách rất tích cực, bà ta bước vào phòng tắm trong phòng dành khách.

Đúng lúc này, có một bóng người từ trong phòng tắm đi ra, trên hông của Hà Tuấn Khoa lúc này chỉ quấn một chiếc khăn tắm, trên lồng ngực cường tráng của hẳn còn vương một vài giọt nước, tóc cũng đang ướt.

Hắn đưa mắt nhìn ba, chị cả và chị dâu đang đứng ở trong phòng khách, không nhịn được mà cau mày, nghi ngờ hỏi: “Chưa có sự đồng ý của con, tại sao mấy người lại vào đây?”

Liễu Thu Cúc nhìn thấy Hà Tuấn Khoa thì sững sờ một lúc, trừng to hai mắt ngạc nhiên đến mức không nói được câu gì, sao lại là hắn chứ?

Người đàn ông thô lỗ đang làm chuyện bất chính với Lâm Hương Giang sao bây giờ lại biến thành Hà Tuấn Khoa?

Không, không! Điều này là không đúng!

Đây không phải là sự sắp xếp của bà ta.

Bên này hai cha con chị ta nhìn thấy Hà Tuấn Khoa từ phòng tắm đi ra cũng rất kinh ngạc, nhưng không sốc như Liễu Thu Cúc.

Hà Phương Đông nhíu mày đánh giá Hà Tuấn Khoa, không vui nói: “Sao con lại ở đây?”

Nhìn vào quần áo trên mặt đất một lần nữa, là của hắn và Lâm Hương Giang…

Sắc mặt của Hà Tuấn Khoa bình tĩnh: “Câu này phải để con hỏi mọi người mới đúng. Mọi người có việc gì gấp mà phải vào mà không hề gõ cửa?

Hắn vừa dứt lời, lập tức đưa ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía người quản lý khách sạn, giọng nói trầm thấp: “Đây là nội quy của khách sạn các anh sao?”

Người quản lý bị hắn nhìn chăm chăm thì trên trán đổ mồ hôi lạnh: “Đúng vậy… Xin lỗi, là phó Tổng giám đốc Hà..”

“Được rồi, ở đây không còn chuyện của anh, anh có thể đi ra ngoài rồi” Hà Hàm Bội đột nhiên lên tiếng, chị ta cũng không muốn để cho người ngoài nhìn thấy mấy chuyện xấu hổ của nhà họ Hà, Người quản lý lau mồ hôi lạnh trên trán, vội vàng nói: “Vâng… ” Anh ta nhanh chóng đi ra ngoài.

Liễu Thu Cúc đứng im lặng một hồi, đến lúc này bà ta vẫn vô cùng giật mình nhìn thẳng Hà Tuấn Khoa, miễn cưỡng cười: “Hà Tuấn Khoa, sao lại là em? Vậy còn Lâm Hương Giang đâu? Người phụ nữ ở cùng em là ai?

Hay là bà ta đã nhầm lẫn, không phải phòng này, người phụ nữ ở cùng Hà Tuấn Khoa không phải là Lâm Hương Giang?

Đôi mắt của Hà Tuấn Khoa híp lại, đáy mắt hiện lên một tia phức tạp, nhưng sắc mặt của hẳn vẫn lạnh lùng như trước: “Chị dâu, lời này của chị là có ý gì vậy? Chẳng lẽ tôi và vợ của tôi làm chuyện vợ chồng còn cần phải báo cáo với mấy người sao?”

“Em và Lâm Hương Giang ở chỗ này làm chuyện giống một cặp vợ chồng sao?” Vẻ mặt của Liễu Thu Cúc có chút không tin, giọng điệu đột nhiên cao lên.

Hà Tuấn Khoa cười như không cười, đáp: “Nơi này là khách sạn, chúng tôi cảm thấy ở đây khá thú vị, mà loại thú vị này, người như chị dâu sẽ không hiểu được đâu”

Sắc mặt của Liễu Thu Cúc nhất thời chuyển từ đỏ sang trắng, hắn nói cái gì vậy?

Bà ta không có chồng cho nên mới không hiểu điều gì là thú vị, nhưng hẳn cũng không thể nói những lời thiếu tôn trọng bà ta đến vậy, phải không?

Hà Hàm Bội trông có vẻ khó chịu, đây là lần đầu tiên chị ta thấy Hà Tuấn Khoa phóng túng như thế, lại còn cùng Lâm Hương Giang ở trong khách sạn…

Hà Phương Đông thì lại càng không cần phải nói, sắc mặt đen đến mức không muốn nói chuyện.

Chị ta lạnh lùng, không cam lòng nhìn đống quần áo hỗn độn trên mặt đất, hít một hơi thật sâu để lửa giận trong lòng tiêu tan đi một chút. Sau đó chị ta lại nhìn về phía Hà Tuấn Khoa với ánh mắt rất lạnh lùng, giọng điệu trầm trầm: “Tối nay là kỷ niệm ngày thành lập của tập đoàn, em không ở phòng tiệc, em làm sao..” Chị ta mới nói được một nửa thì không thể nói tiếp được nữa. Dù sao, đây cũng là một chuyện quá xấu hổ.

Cuối cùng chị ta nắm chặt tay, lạnh lùng khiển trách: “Lâm Hương Giang này cũng thật sự là không có chừng mực. Vào lúc này rồi mà cô ta còn đói khát như vậy sao? Cứ nhất định phải làm ra loại chuyện này với em ở trong khách sạn mới được hả?”

Hà Hàm Bội tức đến mức xanh cả mặt.

Chị ta đang khó có thể chấp nhận được việc người em trai do chính tay mình nuôi lớn lại bị một người phụ nữ mê hoặc thành ra như vậy.

“Ồ… Thoải mái… “ Đột nhiên, trong phòng tắm truyền ra một tiếng thở dài của một người phụ nữ, giọng nói vừa kiều diễm lại vừa mê hoặc.

Tất cả mọi người trong phòng nghe thấy âm thanh này, khuôn mặt của bọn họ đều có các sắc thái khác nhau, rất là đặc sắc.

Là Lâm Hương Giang, ở trong phòng tắm phát ra âm thanh xấu hổ này!

Lúc này Hà Phương Đông không nhịn được nữa, thấp giọng giận dữ quát: “Đúng là hồng nhan họa thủy. Thật sự là hồng nhan họa thủy mà” Ông ấy dùng cái nạng chỉ vào Hà Tuấn Khoa, run giọng giận dữ nói: “Ba không muốn nhìn thấy cô ta nữa, tốt nhất con phải đuổi cô ta dọn ra khỏi nhà họ Hà, nếu không hai đứa ly hôn đi!”

Hà Phương Đông tuy đã tức giận, nhưng ông ấy vẫn thấy băn khoăn về đứa cháu trai Lâm Thanh Dương của mình, vì vậy mới bảo.

Lâm Hương Giang rời khỏi nhà họ Hà chứ không ép Hà Tuấn Khoa phải ly hôn với cô.

Ông ấy cũng không muốn giống như lần trước, đứa cháu tra bảo bối của mình la lối ầm ĩ, còn rơi từ trên cây xuống, suýt chút nữa té bị thương.

Nhưng ông ấy không muốn nhìn thấy Lâm Hương Giang, vậy thì cách tốt nhất là để cô chuyển ra ngoài, khi nào cô muốn gặp cậu bé là có thể quay về.

Nếu như có cách, ông ấy muốn cậu bé không tiếp xúc với một người mẹ như cô, nhưng theo tình hình hiện tại thì điều đó là không thể.

Hà Hàm Bội thầm nghĩ, nếu có thể để Lâm Hương Giang rời khỏi nhà họ Hà cũng tốt, kế tiếp chị ta sẽ lại nghĩ cách để Hà Tuấn Khoa ly hôn Chị ta lạnh lùng liếc Liễu Thu Cúc nói: “Không phải là cô nói, Lâm Hương Giang đang ở cùng một người đàn ông thô lỗ khác cơ mà?

Người đàn ông thô lỗ đó đâu? Có phải Tuấn Khoa không?”

Liễu Thu Cúc cũng không biết là đã có chuyện gì xảy ra, vì sao tình hình hiện tại này lại khác với những sắp xếp trước đó của bà ta?

“Chị cả, em… có thể là em đã nhầm…”

Mặc dù trong lòng Liễu Thu Cúc vẫn cảm thấy không cam lòng nhưng bà ta cũng không thể không nhận sai trước.

“Nhìn lầm rồi sao? Loại chuyện này mà cô cũng có thể nhìn lầm được sao? Có phải cô đã đến tuổi già mà nhìn không rõ rồi không?” Hà Hàm Bội khiển trách bà ta một cách không hề khách sáo, chị ta cũng mặc kệ đối phương có quan hệ gì với mình.

Sắc mặt lúc này của Liễu Thu Cúc trở nên cực kỳ khó coi, nhưng bà ta lại không thể phản bác một câu nào, trong lòng tràn đầy nỗi hận, nhưng… ít nhất chuyện này cũng có thể đuối Lâm Hương Giang ra khỏi nhà họ Hà Hà Phương Đông nhìn chằm chằm Hà Tuấn Khoa, giọng nói như đang ra lệnh: “Hôm nay là kỷ niệm, hai đứa đừng quá buông tả, con lập tức đưa cha trở về phòng tiệc ngay”

Hà Tuấn Khoa nhíu mày, bình tĩnh nói: “Ba, con sẽ làm theo ý của ba, đưa cô ấy ra ngoài sống, còn về phần bữa tiệc kỷ niệm lần này…

Có ba cùng chị cả ở đây rồi, nếu con không ở lại đây cũng không phải vấn đề gì, hơn nữa tối nay con cũng không rảnh lắm”

“Tại sao không rảnh?” Hà Phương Đông tức đến mức sắp phát bệnh.

Hà Tuấn Khoa thật đúng là không sợ chọc giận ông ấy, chậm chạp nói: “Thân thể của Hương Giang đang không thoải mái lắm, con muốn đi cùng cô ấy”

Nói xong hắn lập tức xoay người đi vào phòng tắm, để Lâm Hương Giang một mình trong phòng tắm quá lâu, hắn cũng không yên tâm, nhất là khi cô đang ở trong tình trạng này.

Hà Phương Đông không rõ nguyên nhân nên đã cho rằng hắn và Lâm Hương Giang còn chưa náo loạn đủ, còn muốn tiếp tục cái gọi là tình cảm vợ chồng, ông ấy tức giận đến mức ngực không ngừng phập phồng, hận không thế cầm roi mà đánh anh, chỉ có thể thở dài: ‘Không biết xấu hổi”

Ông ấy sầm mặt lại xoay người sãi bước rời đi, ông ấy cảm thấy rất mất mặt Hà Hàm Bội vốn định gọi Hà Tuấn Khoa lại, nhưng hẳn đi quá nhanh, chị ta cũng không dám mặt dày vào phòng tắm xem họ.

làm cái gì, chỉ có thể xanh mặt đỡ ba mình rời đi Xem ra chị ta phải mau chóng bắt Lâm Hương Giang rời khỏi hắn, nếu không sớm muộn gì hẳn cũng bị người phụ nữ này hủy hoại Hai người bọn họ đi rồi, Liễu Thu Cúc cũng không có lý do gì để tiếp tục ở lại, bà ta chân chừ một lát rồi mới vội vàng đuổi theo: “Ba, chị cả, mọi người chờ con đã, mọi người hãy nghe con giải thích… “

Nhưng hai người bọn họ không muốn nghe bà ta nói thêm một lời nữa.

Có lẽ chị ta nên lấy sự uy nghiêm của một người chị cả, sau đó gây áp lực cho Hà Tuấn Khoa, để hắn lập tức ly hôn với Lâm Hương Giang, tiếp đó là chấp nhận sự sắp xếp của chị ta, tìm một người phụ nữ phù hợp để kết hôn Trong thực tế, Liễu Thu Cúc cũng không.

biết làm thế nào để giải thích với họ, bây giờ bà ta vẫn còn không hiểu được, tại sao kế hoạch của mình lại thất bại?

Chẳng lẽ là người đàn ông mà bà ta đã sắp xếp để hủy hoại Lâm Hương Giang lại không đến?

Nhưng sao Hà Tuấn Khoa lại ở trong căn phòng đó?

Chẳng lẽ kế hoạch của bà ta đã bị Hà Tuấn Khoa phát hiện?

Lúc này trong lòng bà ta vô cùng lo lắng lại còn cảm thấy không cam lòng. Bà ta không ngờ rằng kế hoạch của mình hoàn hảo như vậy mà lại thất bại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi