TỔNG TÀI BÁ ĐẠO LÀ CHA CỦA CON TÔI

Chương 956

Cô định sẽ chăm sóc con gái thêm mấy hôm rồi đi làm lại, cô vô cùng ngạc không thể cứ xin nghỉ phép như thế được, vả lại tình trạng của Vân Nhi cũng đã khá lên nhiều rồi.

Cô muốn đi siêu thị mua một ít nguyên liệu với con gái, cô thấy cứ để Hoàng Công Thành nấu cơm cho hai mẹ con suốt như thế thì cũng không thích hợp cho lầm.

Đing đoong, tiếng chuông cửa vang lên một cách đột ngột.

Cô thầm nghĩ: “Chẳng lẽ là Nguyễn Cao Cường?”

Nhưng khi cô ra mở cửa thì thấy người đến là chị Phương, chị ấy dẫn theo mấy cậu vệ sĩ khá vạm vỡ đang đứng ở ngoài cửa.

Đào Hương Vi nhìn mấy người đứng ngoài cửa nhà mình bằng ánh mắt khó hiểu: “Chị Phương? Có chuyện gì thế?”

Cô biết cô gái này chính là người bên cạnh ông cụ.

*Cô Vân Nhi ở đây đúng không?” Chị Phương hỏi.

Đột nhiên trong lòng Đào Hương Vi dấy lên dự cảm xấu nhưng cô vân gật đầu: “Đúng thế, ông cụ muốn gặp con bé à?”

Chị Phương gật đầu: “Đúng thế, ông cụ mong cô Vân Nhi quay về nhà họ Nguyễn Cao ở”

Trong lúc nhất thời Đào Hương Vi không thể tiêu hóa được chuyện này: “Chị nói vậy là có ý gì?”

“Cô Vân Nhi là con cháu nhà họ Nguyễn Cao nên không thích hợp ở cạnh cô.” Chị Phương cũng chỉ đến và đưa người đi theo chỉ thị mà thôi.

Đào Hương Vì còn chưa kịp đáp lời thì Vân Nhi đi từ trong nhà ra: “Mẹ ơi, con chuẩn bị xong rồi này, chúng ra có thể đi ra ngoài…”

Thần kinh Đào Hương Vi căng cứng, cô quay đầu lại nói với con gái theo bản năng: “Con về phòng trước đi.”

Vân Nhi thấy ở cửa có người, lại còn là mấy tay vệ sĩ mặc áo đen, vừa nhìn đã biết mấy người này đều là khách không mời mà đến. Vậy là cô bé hiểu ngay ý tứ trong lời nói của mẹ nên xoay người chạy về phòng.

‘Thế nhưng chị Phương đã ra lệnh cho đám vệ sĩ mặc áo đen đó: “Xông vào đưa cô chủ ra đây!”

“Các người không được phép vào trong!” Đào Hương Vi lên tiếng ngăn cản ngay lập tức nhưng cũng chỉ vô ích, cô hoàn toàn không ngăn cản được đám vệ sĩ đó.

Mấy tên vệ sĩ thẳng tay đẩy cô ra rồi xông vào nhà bắt Đào Vân Nhi đi. Đào Hương Vi vô cùng kinh sợ, cô xông tới định lôi con gái về phía mình thì một tên vệ sĩ trong số đó đã kéo cô lại, không cho cô đến gần còn hai tên vệ sĩ khác thì lôi Vân Nhi ra ngoài .

“Thả con gái tôi ra! Các người bắt con gái tôi là phạm pháp!” Đào Hương Vì gầm lên nhưng không có cách nào để thoát ra khỏi sự khống chế của tên vệ sĩ đó.

“Mẹ ơi…” Vân Nhi cũng chống cự quyết liệt, hiện giờ cô bé đang rất kích động vì quá sợ hãi.

Hai tay vệ sĩ kia làm như không nghe thấy tiếng kêu gào của Vân Nhi nên cứ khiêng thẳng cô bé ra ngoài.

*Cô Hương Vị, thật sự xin lỗi cô nhưng chúng tôi cũng không còn cách nào nên chỉ có thể dùng cách này để mời cô Vân Nhi về nhà thôi.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi