TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

Chương 1335

Nếu anh phủ nhận, vậy anh…

Anh không biết mình đang xoắn xuýt chuyện gì, trong lòng lại kháng cự với điều này!

Phùng Khiêm đang vắt óc suy nghĩ, đột nhiên có một bàn tay vỗ lên trên tờ giấy của anh ta.

“Rất nhiều điều nói trong tin tức là sự thật, nếu phủ nhận chẳng phải là vả vào mặt mình sao?”

Phùng Khiêm nhìn Mục Nhiễm Tranh với vẻ kinh ngạc không thể tưởng tượng nổi, “Lẽ nào cậu thật sự yêu rồi? Cậu còn yêu một cô gái hư hỏng à?”

“Cô ấy không phải là cô gái hư hỏng.”

Phùng Khiêm nổi giận, “Cậu yêu thật?”

Mục Nhiễm Tranh rút tay mình về, “Tôi không yêu nhưng đúng là đã đồng ý ra quyển sách này vì cô ấy muốn xuất bản một quyển truyện tranh. Chúng tôi… chỉ là bạn.”

“Tôi thấy ánh mắt cậu không bình thường! Chắc không phải chỉ đơn giản là bạn bè chứ? Nhiễm Tranh, nếu thật sự chỉ là bạn, cậu sẽ không nói chuyện ngập ngừng như vậy!”

Phùng Khiêm dẫn dắt Mục Nhiễm Tranh từ khi anh debut nên hiểu anh quá rõ rồi.

Mục Nhiễm Tranh cũng không muốn giấu Phùng Khiêm. Anh vẫn xem anh ta như anh trai của mình, có chuyện gì đều sẽ nói với anh ta trước.

“Tôi cảm giác mình thích cô ấy nhưng… lại không thể…”

Phùng Khiêm vò tờ giấy thành một cục rồi ném vào trong thùng rác, khoanh tay trước ngực nhìn Mục Nhiễm Tranh.

“Dạo này thằng nhóc nhà cậu lắm chuyện thật đấy. Cậu nói xem, sao lại không thể?”

Mục Nhiễm Tranh đau khổ dùng hai tay ôm lấy đầu mình, làm hỏng kiểu tóc của mình.

“Cô ấy quá nhỏ tuổi, vừa mới hai mươi, hơn nữa trước đó cô ấy thích chú tôi, còn quấn quýt không ngừng, bị người nhà chúng tôi liệt vào sổ đen rồi.”

Trước đó Phương Đóa hoàn mỹ như vậy, nếu đưa Lê Thấm Thấm về nhà, Mục Nhiễm Tranh cảm thấy mình sẽ bị đánh chết mất!

Hơn nữa, người Lê Thấm Thấm thích là Ôn Khanh Mộ.

“Được lắm, Nhiễm Tranh, bây giờ cậu giỏi thật, còn biết ăn cỏ non cơ à? Nhưng chênh lệch tuổi tác giữa hai người không tính là lớn, chỉ là bên phía sếp Ôn…”

Phùng Khiêm vẫn hiểu rõ về nhà họ Mục và Ôn Khanh Mộ. Gia đình như nhà họ Mục không thể tiếp nhận một cô gái hư hỏng. Với tính cách của Ôn Khanh Mộ, căn bản không thể để một cô gái từng dụ dỗ mình ở chung với cháu mình!

“Nhiễm Tranh, tôi không phản đối cậu yêu đương, ngược lại tôi còn ủng hộ cậu đấy. Tôi sẽ cảm thấy rất buồn nếu cậu cũng chờ tới khi bốn mươi, năm mươi tuổi mới yêu đương như rất nhiều minh tinh khác. Nhưng bây giờ không phải là thời điểm tốt nhất để cậu yêu đương, cậu vẫn phải đăng Weibo này thôi.”

“Nhưng nếu tôi phủ nhận những chuyện này trên Weibo, vậy lúc tôi và cô ấy thật sự… chẳng phải là vả mặt sao?”

Đến lúc đó, tất nhiên sẽ gây ra sóng to gió lớn!

Đây không phải là chuyện đùa đâu.

Phùng Khiêm không nói gì, chỉ nhìn Mục Nhiễm Tranh cười.

Nụ cười này làm Mục Nhiễm Tranh thấy khó hiểu.

“Anh cười gì vậy?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi