TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

Chương 1382

Hai người đồng thuận quyết định nghỉ ngơi, Phùng Khiêm về nhà.

Mục Nhiễm Tranh bắt đầu tìm kiếm một số thông tin về du học nước ngoài.

Hồi trước trong giới có tiền bối cứ cách một thời gian lại đi nước ngoài du học, trong mắt nhiều người chuyện này vô cùng lạ lùng, nhưng bây giờ Mục Nhiễm Tranh lại cảm thấy rất cần thiết.

Nhưng đi nước ngoài du học chỉ là một phần, anh còn có một mục đích, đó chính là Lê Thấm Thấm, anh vẫn không bỏ được Lê Thấm Thấm.

Mục Nhiễm Tranh nhanh chóng liên hệ với trường học bên nước Anh, cũng liên hệ với nhà trọ nơi mình ở bên nước Anh.

Anh mang theo hành lý đơn giản bay đến nước Anh, sau hai ngày nghỉ ngơi vì chênh lệch múi giờ, anh đi dạo vài vòng quanh khu vực gần nhà.

Trước khi ra nước ngoài anh nghe ngóng rất nhiều người mới thăm dò được trường học của Lê Thấm Thấm.

Lê Thấm Thấm học ở đại học K, không phải là trường tốt lắm. Lúc trước Lê Hán Giang hi vọng cô ta có thể bổ túc kiến thức, thi đậu vào một trường tốt, nhưng lúc đó Lê Hán Giang không đợi được lâu như vậy, cho nên liền đưa Lê Thấm Thấm tới đây.

Giảng viên của trường đều có trình độ chuyên môn giỏi, có điều sinh viên của trường có năng lực không đồng đều, về cơ bản cứ có tiền là vào được.

Ngày thứ năm đến nước Anh, cuối cùng Mục Nhiễm Tranh cũng lấy can đảm đi đến trường đại học này.

Anh biết cô học ở trường đại học này, nhưng lại không biết cô ở khoa nào lớp nào, dù đến cũng chỉ có thể thử vận may, bởi vì trường đại học lớn như vậy cơ mà.

Trong trường có rất đông du học sinh, cũng có rất nhiều người ăn mặc kỳ lạ, khiến người ta cảm nhận được bầu không khí thanh xuân.

Mục Nhiễm Tranh mặc quần áo rất bình thường, đứng trong sân trường cảm giác hơi lạc loài.

Nếu là lúc trước anh sẽ không có cảm giác này, anh là chàng trai trẻ trung cơ mà, nhưng bây giờ anh cảm nhận rõ được sự khác biệt.

Ngày đầu tiên Mục Nhiễm Tranh đi dạo vài vòng trong trường nhưng không gặp được Lê Thấm Thấm, ngày thứ hai Mục Nhiễm Tranh lại tới những vẫn không gặp được.

Đến ngày thứ ba Mục Nhiễm Tranh vừa đi tới cổng trường đã nhìn thấy Lê Thấm Thấm mặc đồ thể thao đang ôm sách vở đi ra ngoài cùng mấy người bạn học.

Trong đám bạn học có người da đen người da trắng, nhưng không có người nước mình.

Giây phút nhìn thấy Mục Nhiễm Tranh, Lê Thấm Thấm cũng sững sờ trong chốc lát.

Anh đen đi, gầy hơn, tuy vết sẹo nơi khóe mắt rất mờ nhưng vẫn có thể nhìn thấy, so với trước đây, anh như biến thành một người khác.

Hai người cứ đứng nhìn nhau như thế, có lẽ là do quá bất ngờ nên cả hai đều quên mỉm cười.

Bạn học của Lê Thấm Thấm cũng nhìn thấy Mục Nhiễm Tranh, họ không quen ngôi sao như anh nên hỏi Lê Thấm Thấm bằng tiếng Anh, “Cậu quen anh ta sao? Là bạn của cậu à?”

Lúc này Lê Thấm Thấm mới hoàn hồn, cô trả lời bằng thứ tiếng Anh vô cùng trôi chảy: “Tớ không quen anh ta.”

Nói xong cô cùng mấy người bạn học đi thẳng về phía trước, họ đi ngang qua Mục Nhiễm Tranh.

Mục Nhiễm Tranh và Lê Thấm Thấm cứ thế lướt qua nhau, đây là điều nằm ngoài dự đoán của anh, anh đã nghĩ tới vô số cảnh hai người gặp nhau, nhưng chưa từng nghĩ tới trường hợp này.

Sắc mặt Lê Thấm Thấm vô cùng khó coi, sau khi bỏ đi, cô còn quay đầu lại nhìn, Mục Nhiễm Tranh vẫn đứng nguyên ở đó.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi