TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

Cô xem như đã hiểu rõ, những người khác tới trung tâm thương mại để chơi, chỉ một mình cô là có nhiệm vụ trong người.

Ôn Khanh Mộ vừa vào cửa đã nhìn thấy chiếc xe máy đặt ở chính giữa trung tâm thương mại, nghe nói là triển lãm gì đó. Anh lập tức ngồi lên đi. Tam Tam nhìn thấy anh lái xe máy thì hâm mộ, điên cuồng đuổi theo anh.

Tiểu Thất không có hứng thú với chuyện này, vốn định đi cùng Tô Lạc Ly nhưng mới chớp mắt lại không thấy cô

đâu. Cửu Cửu đã đi chơi vòng quay ngựa gỗ rồi.

Vì vậy chỉ còn một mình Tiểu Thất bị bỏ lại, thật may là có vệ sĩ đi theo.

"Cậu chủ nhỏ, cậu muốn đi đâu chơi?" Vệ sĩ hỏi.

"Tôi muốn tìm mẹ”

Mợ chủ đang chọn quần áo cho các cậu ở trên tầng. Hay tôi dẫn cậu chủ qua đó?"

"Đượt Vệ sĩ dẫn theo Tiểu Thất lên tầng định tìm Tô Lạc Ly nhưng đến chỗ rẽ, cậu bé bất giác bị một con hươu cao cổ tuyệt đẹp thu hút, không để ý tới vệ sĩ đã chạy thẳng qua.

Chờ tới khi cậu bé kịp phản ứng định đuổi theo vệ sĩ thì đã lạc đường.

Một người đàn ông mặc vest, đi giày da đang đi dạo cùng

vợ mình. Vợ anh ta còn rất trẻ, nhìn qua phải nhỏ hơn anh †a ít nhất bảy tám tuổi, bên cạnh có một người giúp việc đẩy xe đẩy trẻ con.

Người đàn ông này không phải ai khác, chính là Mộ Dung Dịch. Sau khi Tô Nhược Vân qua đời, anh ta nhanh chóng tìm được niềm vui mới, cưới người vợ xuất thân là gia đình quyền quý, bây giờ con cũng hơn một tuổi rồi

"Em vừa nhìn thấy rất nhiều vệ sĩ! Không biết nhà ai mà hoành tráng vậy?" Vợ Mộ Dung Dịch nói.

Mộ Dung Dịch cười lạnh, "Ngoài Ôn Khanh Mộ thì làm gì có ai kiểu cách như vậy chứ?"

"Ôn Khanh Mộ à? Đó là chủ tịch tập đoàn Dark Reign có vợ là ảnh hậu Tô Lạc Ly à?"

Mộ Dung Dịch nghe được tên của Tô Lạc Ly, trong mắt thoáng hiện chút dao động không dễ nhận ra.

Bây giờ đã là cảnh còn người mất, bọn họ đều có gia đình riêng của mình.

"Đúng vậy, chúng ta qua cửa hàng kia xem thử đi?" Mộ Dung Dịch vội vàng chuyển đề tài.

Đúng lúc đó, một đứa bé trai ngã “bịch” xuống đất.

"ối!

Tiểu Thất đang tìm vệ sĩ nên nhất thời không chú ý nhìn đường bị trượt chân, đúng lúc ngã dưới chân Mộ Dung Dịch.

Vợ Mộ Dung Dịch bước tới đỡ Tiểu Thất lên.

Ồ, đây là con cái nhà ai mà trông đáng yêu thế?" Cô ta còn tiện tay xoa đầu Tiểu Thất.

"Cháu là con nhà họ Ôn ạ" Tiểu Thất trả lời.

Cậu bé vừa nói vậy, lúc này hai người mới chú ý tới quần áo trên người đứa trẻ này thật sự giống hệt với quần áo. gia đình mà bọn họ vừa thấy người nhà họ Ôn mặc.

"Có phải cháu bị lạc không?"

Tiểu Thất khẽ gật đầu.

Mộ Dung Dịch đi tới ôm eo vợ, "Em đừng xen vào việc của người khác để tránh xảy ra hiểu lầm không đáng có. Chúng ta vẫn nên đi thôi."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi