TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Cái tát này Tô Lạc Ly không hề đề phòng, cô cũng không ngờ mình lại gặp Lâm Thanh Phượng ở đây.

Lúc Tô Lạc Ly và Mộ Dung Dịch yêu nhau, cô đã ăn khá nhiều bạt tại của Lâm Thanh Phượng.

Lâm Thanh Phượng hơi không hài lòng hoặc chướng mắt Tô Lạc Ly là sẽ tát cô ngay.

Nhưng lần nào bà ta cũng tiến hành bí mật cả, tuyệt đối sẽ không để Mộ Dung Dịch nhìn thấy.

Phòng trang điểm im phăng phắc, tiếng bàn tay giòn tan này làm mọi người đều sững sờ.

"Con điểm này, dám làm loạn ở đây à!" 
Lâm Thanh Phượng khẽ nhướng mày, ánh mắt đầy khinh thường.


Mặt cô nóng rát vì đau.

Tô Lạc Ly vẫn bình tĩnh như cũ.

"Bốp!" 
Lại một cái tát nữa! !Nhưng cái tát này không phải Lâm Thanh Phượng đảnh Tô Lạc Ly mà là Tô Lạc Ly đánh Lâm Thanh Phượng.

Lần này tất cả mọi người đều ngỡ ngàng.

Đặc biệt là Tô Nhược Vân và Mộ Dung Ngọc.

Lâm Thanh Phượng đứng tại chỗ, miệng há 
to! 
Bây giờ, sự hùng hổ kiêu ngạo của ban nãy đã hoàn toàn biến mất! 
Bà ta hoàn toàn không ngờ Tô Lạc Ly lại đánh bà ta! 
Trong mắt bà ta, Tô Lạc Ly là luôn là một quả hồng mềm, muốn nắn thế nào thì nắn, 
niết thế nào thì niết.

"Cô cô cô.

.


Lâm Thanh Phượng "cô" suốt một lúc lâu nhưng không ai nói gì.

"Bà Mộ Dung, tôi nghĩ bà hiểu lầm rồi, tôi không phải con dâu bà mà bà muốn đánh là đánh, con dâu bà ở bên kia kìa.



Tô Lạc Ly nói rất bình tĩnh, tiện thể nhìn sang Tô Nhược Vân.

"Cô dám đánh tôi, cô mà cũng dám đảnh tôi?" 
Hiển nhiên Lâm Thanh Phượng vẫn chưa lấy lại tinh thần từ cái tát này! 
"Tô Lạc Ly, cô đừng quá đáng, cô dám đánh bác gái à!" Tô Nhược Vân tức giận mắng! 
"Ngại quá, bà ta là bác của cô chứ không phải của tôi.


Tô Lạc Ly ra hiệu với thợ trang điểm bên cạnh, chuẩn bị rời khỏi nơi thị phi này.

"Cô đứng lại đó cho tôi, con điểm này! Chẳng có tài cán gì khác, chỉ biết dụ dỗ đàn ông thôi! Tôi nói cho cô biết, tôi sẽ không để yên cho cái tát này đâu.

Cô dám đánh tối thì xem tôi có lột da róc xương cô không!" 
Sau khi Lâm Thanh Phượng lấy lại tinh thần, quát mắng sau lưng Tô Lạc Ly.

Tô Lạc Ly xoay người nhìn khắp phòng trang điểm.

"Ban nãy ai là người ra tay trước, tôi tin mọi người tự biết rõ.

Ai tuyên bố lột da róc xương tôi, mọi người cũng hiểu rõ.


"Con điểm này, xem tôi.



Lâm Thanh Phượng lại chuẩn bị ra tay nhưng bị Tô Nhược Vân ngăn lại.

"Bà cứ luôn miệng mắng tôi, tôi không kiện 
bà đã là may lắm rồi.

Phòng trang điểm có camera, dù không ai làm chứng cho tôi thì camera cũng sẽ lấy lại công bằng cho tôi.


Tô Lạc Ly nói to và hùng hồn.

Cô đã không còn là quả hồng mềm muốn nặn thế nào thì nặn trong quá khứ nữa.

Dù gì Lâm Thanh Phượng cũng là bà chủ nhà Mộ Dung, bị Tô Lạc Ly tát ngay trước mặt mọi người, từ trước đến nay bà ta chưa bao giờ bị ai đối xử như vậy.

Bà ta cũng tức đến mức bệnh suýt tái phát.

Tô Nhược Vân nhân cơ hội lập tức gọi người đưa bà ta về.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi