TỔNG TÀI BÁ ĐẠO

Bàn tay của hắn trằn trọc di chuyển trên cơ thể của cô, ôn nhu mà bạo ngược chạm vào. Đây là lần đầu tiên hắn như vậy, có tâm tình mà đi lấy lòng cơ thể của một người phụ nữ.

Hắn muốn xem cho rõ cô gái có vẻ bề ngoài lãnh đạm này rốt cuộc bên trong phóng túng cỡ nào.

“Đừng.” như bản năng miệng cô phát ra một tiếng.

“Thì ra, cô đã tỉnh!” Rõ ràng nụ cười của hắn càng thêm tà ác, tay hắn thậm chí bắt đầu chậm rãi trượt tới nơi mẫn cảm của cô.

Giấc mơ của Hàn Nhất Nhất bắt đầu trở nền rất rối loạn, cảm giác có người lấy tay bóp cổ cô. “Cô phải tỉnh lại, phải tỉnh lại.”, cô không ngừng truyền suy nghĩ đó đến bản thân.

Cơ thể cô đột nhiên run rẩy từng cơn. Từ trong cổ họng, âm thanh không kiềm chế được lại phát ra.

“Rất hưởng thụ phải không?” Bàn tay hắn không nhịn được càng dò xét càn rỡ hơn nữa, ngón tay khô ráo của hắn từ từ trở nên có chút ướt át.

Bản chất của phụ nữ đều như nhau, phản ứng của cơ thể bao giờ cũng sẽ bán đứng lời nói của cô ta. Xem ra bản lĩnh của cô cũng chỉ có vậy thôi, hắn coi thường là hiển nhiên.

Tư tưởng của cô tựa như là thâm căn cố đế ăn nhập vào hành động của cô, cô muốn đè nén chính mình, nhưng khát cầu hiện tại tựa như có vật gì đang gãi ngứa cho cô, cô muốn biết đến tột cùng là mình muốn cái gì.

“Thì ra, cô cũng có thể ẩm ướt như vậy?” Thanh âm trầm thấp của hắn có chút kiềm nén, thân thể của hắn dưới phản ứng của cô mà một tay hắn vội vã cởi quần áo của chính mình.

“Ưm”

Ngón tay của hắn khéo léo ở nơi tư mật của cô xoay chuyển một vòng.

“Buông, buông.” Hàn Nhất Nhất đột nhiên sợ hãi kêu lên, đôi mắt đột nhiên mở to.

Cô thấy thân trên của Hạ Thiên Triệu sắp tiếp cận cơ thể của cô, từ trong mắt Hàn Nhất Nhất lộ ra tơ máu.

“Anh, đồ hỗn đản, anh sao có thể làm như vậy?” Hàn Nhất Nhất đột nhiên cảm thấy rất ủy khuất.

“Cô không phải cũng thích như vậy sao? Cô còn giả bộ làm gì?” Hắn áp chế âm thanh đang cùng cực dồn nén, phối hợp mà đáp trả. “Cô biết cơ thể của cô có bao nhiêu hưởng thụ không? Cô có thể cảm nhận được có bao nhiên ẩm ướt không?” Ngón tay của hắn lại hời hợt di chuyển một chút nữa.

“Anh.” Hàn Nhất Nhất đối với phản ứng của cơ thể mình cảm thấy thực nhục nhã, vô sỉ, đối với hắn càng phẫn nộ.

“Còn muốn thêm nữa hay không?” Hắn tà ác mà nhìn tia lửa trong mắt cô bùng cháy.

“Anh buông ra! Lập tức buông ra!” Hàn Nhất Nhất vừa thẹn vừa vội.

“Tôi hiểu ý tứ của cô, tôi lập tức bắt đầu, đừng nóng vội!” Hạ Thiên Triệu càng thêm châm chọc cô, quần của hắn cũng được cởi xuống, nhìn hắn hoạt động một tay rất nhanh nhẹn. Bàn tay đặt ở bên dưới của cô, hắn tuyệt đối sẽ không rút ra như ý muốn của cô.

“Anh vô sỉ, đê hèn.” Hàn Nhất Nhất bị chèn ép, ngay khi cô vừa nhấc đầu liền phát hiện thân thể hắn đã quay về phía cô đồng thời đối diện với cô là bộ phận cao cao trọng yếu của hắn.

Kích thích chiếm đoạt mãnh liệt này khiến cô nảy sinh hình ảnh chán ghét trong lòng, mà tay của hắn lại càng càn rỡ hơn nữa. Cơ thể của cô có cảm giác đau nhức, mỗi lần truyền xuống dưới đều khiến cô vừa đau vừa chua xót.

“Tôi van cầu anh, đừng như vậy nữa có được không?” Ngay cả nước mắt ủy khuất của cô cũng rơi xuống, nếu như hắn còn một chút nhân tính thì hắn nên dừng ngay động tác trong tay hắn.

“Cô cho là nước mắt của cô có thể lừa tôi sao? Cô không nhìn thấy phản ứng của cơ thể cô với trò chơi này cũng không tồi sao, thế là đủ rồi, đàn bà phải biết chừng mực khi nào là đủ.” Hắn lạnh lùng đáp lại.

Hàn Nhất Nhất đối diện với đôi mắt vô tình của hắn cũng không nói nữa mà nhắm vào bả vai của hắn, hung hăng cắn mạnh xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi