TỔNG TÀI BABA: MAMI GIẬN THẬT RỒI!

"Tiểu Khuê, ở đây"_nhìn thấy người bạn thân, cô vui mừng vãy tay gọi lại.

Cô gái tên Tiểu Khuê, là bạn cũng như là người thân duy nhất lúc cô mất ba mẹ. Tiểu Khuê là một người hoạt bát, hiền lành không hóng hách kiêu ngạo. Và đặc biệt Tiểu Khuê là một hacker.

Và tất nhiên, việc thông tin của cô chỉ có hai phần cũng là do Tiểu Khuê một tay làm. Nếu một ngày Tư Phàm biết cô có thân phận đó, liệu rằng anh còn yêu cô không?.

"Lạc Anh, mình nhớ cậu quá đi"_Tiểu Khuê mỉm cười nhìn Lạc Anh. Hai người không gặp nhau mấy năm rồi. Nhân cơ hội về nước và việc Mục Lạc Anh nhờ cô điều tra về Triệu Nặc Ân, nên vì thế mà Tiểu Khuê liền quay về luôn.

"Ở Mỹ, vui không?"_cô hỏi, tay đẩy ly nước mới được bưng ra cho Tiểu Khuê.

"Cũng không gọi là vui, thường thỳ mình luôn ở trong nhà để làm việc cho lão đại"_Tiểu Khuê cầm lấy nước, uống tao nhã.

Mục Lạc Anh hỏi tiếp:"Triệu Nặc Ân là người như thế nào?".

Tiểu Khuê lấy ra một sắp giấy đưa cho cô, cẩn thận nói:"Triệu Nặc Ân, 23 tuổi, là nhân viên của Phàm thị, đang sống ở Tây Đô. Gia đình gồm bốn người, ba mẹ anh ta và một em gái. Năm 15 tuổi, đi theo tổ chức Xà Long của Hứa Minh Trì, sau đó được ông ta cung cấp tiền đi học, sau khi học xong, đi theo Hứa Minh Trì, và một thời gian anh ta xin

vào làm ở Phàm thị".

Hứa Minh Trì! Chẳng phải là người nằm trong tứ đại gia tộc sal? Nếu nói vậy, không kẽ Triệu Nặc Ân là nội gián thật sự.

Thấy cô đang suy nghĩ gì đó, Tiểu Khuê lây lây người cô:"Anh Anh, cậu nghĩ gì vậy?".

"Anh ta là trợ lý của chồng mình".

Chồng? Vậy Mộ Tư Phàm và Lạc Anh nhà mình.....

Tiểu Khuê, gương mặt hiện lên vài phần giảo hoạt, trêu:"Khi nào mà cậu thành vợ Mộ Tư Phàm vậy? Không mời mình uống rượu mừng ".

Ai kia mặt đỏ bừng bừng ấp úng:"Mình, mình xin lỗi, mình và Tư Phàm cũng chưa hẳn là vợ chồng".

"Ý cậu là sao?".

"Chuyện kể ra dài dòng lắm, khi nào có thời gian mình kể cậu nghe".

"Hai người XXOO chưa?".

"Cậu biến thái".

"Lạc Anh nhà ta biết ngại nữa kìa, hahahaha,nhìn cậu đáng yêu phếch luôn đó ".

"Cậu...."

"Thôi, thôi cho tôi xin đi, cần gì phải ngại ngùng nữa, cứ thành thật".

"Mình và anh ấy, chưa làm gì cả...Mà thôi nói chuyện khác đi".

"Khi nào cậu đi gặp lão đại"_Mục Lạc Anh chậm rãi hỏi.

Tiểu Khuê không vội, noi:"Chắc khoảng hai ngày nữa, mình đang tìm nhà ở, Tây Đô lâu rồi không về nên quên hết đường xá".

"Ngày mai, mình rãnh, mình dẫn cậu đi tìm nhà, sẳn tiện giúp cậu mua đồ dùng luôn".

"Ý hay? Cảm ơn cậu Lạc Anh ".

"Như vậy đi, mình còn có việc đi trước, tạm biệt".

"Ừm tạm biệt".

Tiểu Khuê nhìn theo bóng lưng mảnh khảnh của cô, thầm nghĩ.

Lạc Anh, cậu phải hạnh phúc đó!!

- --------

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi