TỔNG TÀI CẦU BAO NUÔI


Chiếc xe dừng lại, Tống Khuynh Thành nghe thấy tiếng tắt máy liền thu lại tầm mắt từ ngoài cửa sổ xe, trong mắt thoáng hiện lên vẻ khó hiểu, nhưng ngay sau đó, cô liền hiểu ra, nhếch khóe môi, sau đó cúi đầu cởi dây an toàn.

Dây an toàn vừa tháo ra, trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, có bóng đen phủ lên đỉ nh đầu cô.

"Chưa tháo được à?" Giọng nói của Úc Đình Xuyên, giống như cách cô rất gần.

Tống Khuynh Thành còn chưa trả lời, một tay của người đàn ông đã cầm nút cài khoá trong tay cô, tim đập nhanh hai nhịp, không biết là bởi vì khoảng cách hai người gần nhau, hay là lúc Úc Đình Xuyên cầm khoá đã cố ý vô tình đụng ngón tay của cô.

Dây an toàn được đặt bên cạnh cô.

Tống Khuynh Thành thu hai tay lại, siết chặt túi vuông trên đùi, nhưng trên mặt vẫn cười nhạt: "Vậy tôi xuống xe trước đây.


Cô dừng lại một chút, nhỏ tiếng nói lời tạm biệt, đưa tay ra mở cửa xe.

Cô nắm đồ cầm cửa nhưng không mở được.

"Cửa xe…" Tống Khuynh Thành quay đầu lại muốn hỏi.

Cửa sổ bốn phía chậm rãi dâng lên, trong xe liền càng thêm nhỏ hẹp, hơi lạnh từ trong điều hòa xa phả ra.


Úc Đình Xuyên mở miệng: "Đưa em đến tầng dưới.


Sau đó, chiếc xe được khởi động lại.

Tống Khuynh Thành ngồi yên, trong lòng không thể không nghi ngờ, tại sao anh đột nhiên thay đổi ý định, cũng nghi anh dừng xe giữa chừng là thật sự muốn cô xuống xe hay có ý gì khác… Nhưng mà cho dù cô cảm thấy khó hiểu đến mức nào nhưng không nói ra lời.

Dọc theo đường đi, hai người cũng rất ăn ý không nhắc tới chuyện xảy ra vào đêm hôm đó.

Năm hoặc sáu phút sau, chiếc xe dừng lại ở tầng dưới của chung cư.

Trước khi Tống Khuynh Thành chuẩn bị xuống xe, Úc Đình Xuyên nói một câu: "Tối nay em vừa đi xem mắt à?”
Tống Khuynh Thành ừ một tiếng, sau đó cười nói: "Trong nhà hy vọng tôi sớm tìm được đối tượng, trong mắt thế hệ cũ của bọn họ, 22 tuổi đã không còn nhỏ nữa.


Úc Đình Xuyên nghe xong, không nói gì nữa.

Vài giây sau, Tống Khuynh Thành lại nói: "Mấy ngày nay bạn cùng phòng của tôi đều đã trở về, trong nhà cũng không có trà đãi khách, không mời anh đi lên ngồi được.

Anh lái xe về chú ý an toàn.


Cô nói xong liền xuống xe.

Tống Khuynh Thành đii vào tòa nhà chung cư, vừa bước lên bậc thang, bên ngoài truyền đến tiếng xe khởi động, cảm giác được chiếc xe đã rời đi, cô dựa vào vách tường bên cạnh, chậm rãi thở ra một hơi, sau đó mới bước lên bậc thang.

Đêm nay, Úc Đình Xuyên trở lại vườn số 8 đường Vân Khê, dựa vào hàng rào sân hút thuốc thật lâu.

Có một số chuyện, thường làm cho người ta tiến thoái lưỡng nan.

Nhất là khi nó ngang hàng với lý trí!
----
Trở lại Hoàng Đình làm việc, Tống Khuynh Thành nhờ chị Linh hỗ trợ chuyển sang ca ngày.

Thẩm Triệt biết được, lập tức chạy tới hỏi cô lại muốn làm gì.

Bây giờ Tống Khuynh Thành ở trong mắt cậu, chính là một quả bom hẹn giờ không chịu yên ổn.

"Bởi vì tôi tìm được một công việc bán thời gian vào buổi tối.

" Động tác thu dọn bát đũa trên tay Tống Khuynh Thành không ngừng, cô nói xong bèn nở nụ cười nhạt nhìn Thẩm Triệt: "Tan ca đi ăn khuya đi, tôi muốn ăn cơm lam.


Lúc ăn khuya.

Thẩm Triệt bỗng nhiên nói: "Úc Đình Xuyên đã đi Hắc Long Giang công tác rồi.


“! " Đôi đũa trong tay Tống Khuynh Thành dừng lại.

Thẩm Triệt liếc mắt nhìn cô: "Tôi tưởng chị là người bên gối, nhận được tin tức nhanh hơn người ngoài.

"
“Chỉ là tình một đêm.

" Tống Khuynh Thành lạnh nhạt nói, sau đó ngẩng đầu: "Cậu sẽ nói hết hành tung của cậu cho đối tượng tình một đêm sao?”
Thẩm Triệt cười nhạo, một lúc lâu sau lại hỏi: "Hai người thật sự không còn liên lạc với nhau sao?”
Tống Khuynh Thành nói: "Không.


Thẩm Triệt vốn định châm chọc cô vài câu, nhưng ngẫm lại vẫn nên thôi, đổi sang đề tài khác: "Cơ thể không sao chứ?"
“Ừm, cũng không phải là bệnh nặng gì.


"
"Thật ra không liên lạc cũng tốt, đỡ cho sau này anh ta làm chị bị thương.

"
"Có buồn nôn không.

"
Thẩm Triệt tay không tiếp được cuộn giấy Tống Khuynh Thành ném tới, thiếu chút nữa kêu lên: "Tôi nói không đúng sao, xem lần đó chị đau thành cái dạng gì, nếu cứ như vậy, chị không chết đi sống lại mới lạ.


Tống Khuynh Thành lười phản ứng với cậu, chuyên tâm ăn cơm lam của mình.

! !
Hai người rời khỏi quán cũng đã khoảng rạng sáng.

Ngày mai Tống Khuynh Thành còn phải đi làm ca ngày, không quay lại khu chung cư mà đến chỗ Thẩm Triệt qua đêm.

.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi