TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 105: Nụ hôn trừng phạt

“Đồ vật cũ như vậy, anh hoàn toàn có thể

vứt bỏ.” Đường Tư Vũ lãnh đạm nói.

“Sao anh nỡ vứt đi được?” Mộ Phi cười
khổ: “Anh muốn lưu giữ khoảng thời gian
chúng ta từng hạnh phúc bên nhaul Cho
dù chỉ là một đồ vật thì đối với anh nó vẫn

có ý nghĩa rất lớn.”

Đường Tư Vũ cắn môi quay đầu nhìn ra
ngoài cửa sổ, cô không muốn nghe anh
nhắc đến chuyện này nữa. Mộ Phi thấy cô
khó chịu thì không nói gì thêm, chỉ im lặng

lái xe.

Hình gia, buổi tối Hình Liệt Hàn sẽ đưa

cậu nhóc đến đây ăn cơm.

Ngày mai Hình Nhất Phàm sẽ ra nước

ngoài.

Cậu nhóc muốn ở với chú nhỏ đêm cuối
cùng nên lúc ăn cơm, cậu nhóc định ở lại.
Hình Liệt Hàn thấy con trai vui vẻ mà
quyết định ở lại như vậy, anh đương nhiên

cũng rất vui.

“Daddy, daddy mau về nhà đi! Mami một
mình ở nhà sẽ sợ tối, daddy phải về bảo
vệ mami nha!” Cậu nhóc liên tục thúc giục

Hình Liệt Hàn trở về nhà.

Hình Liệt Hàn nghĩ giờ này người phụ nữ
ấy chắc cũng đã về rồi nên anh vẫy tay
với cậu nhóc: “Được rồi! Vậy daddy về

đây, ngày mai ông nội sẽ đưa con đi học.”

“Dạ!” Cậu nhóc gật đầu lia lịa.

Hình Liệt Hàn lên chiếc xe thể thao màu
đen của mình và lái đi. Vừa ra khỏi biệt
thự Hình gia, tốc độ của chiếc xe ngay lập
tức tăng vọt, mất hút trong màn: đêm,

nhanh như một vong hồn.

Trên đường đưa Đường Tư Vũ trở về, Mộ
Phi thực sự hy vọng đoạn đường này có
thể kéo dài vô tận để anh có thể ở bên cô
mãi mãi, hưởng thụ thế giới riêng của hai

người.

Cho dù cô không nói lời nào, nhưng chỉ
cần cô ngồi bên cạnh anh, trong lòng anh
cũng rất vui vẻ. Vì vậy tốc độ lái xe của
anh rất chậm, dù gặp phải xe băng qua

đường anh cũng không cảm thấy khó chịu

chút nào mà còn vui vẻ dừng lại đợi

những chiếc xe đó đi qua.

Đường Tư Vũ đã nhận ra anh cố tình
giảm tốc độ, nhưng cô cũng ngại nói, dù
sao cũng là ngồi trên xe của anh ta, mà cô
cũng chẳng phải gấp gáp gì mấy chục
phút đồng hồ này.

“Tư Vũ, anh thấy bữa tối em không ăn gì
nhiều, em có muốn ăn thêm gì không?”
Mộ Phi hỏi cô.

“Không cần, tôi muốn về nhà! Con trai tôi
đang đợi ở nhà.” Đường Tư Vũ lắc đầu,
mặc dù còn chưa ăn no nhưng cô muốn

về nhà tự nấu mì hơn!

Mộ Phi không còn cách nào khác đành

phải từ bỏ, lúc này bọn họ chỉ còn cách

nhà có mười phút. Từ một hướng khác,
chiếc xe thể thao màu đen của Hình Liệt
Hàn phi nhanh như một cơn gió về nhà,
câu nói của con trai đặc biệt khiến anh lo

lắng.

Cô sợ bóng đêm.

Cả tầng này chỉ có một mình cô, chắc

chắn cô ta sẽ rất sợ hãi!

Nhưng mà cô vẫn chưa gọi cho anh, chắc
là cô vẫn chưa về đến nhà. Anh muốn về

nhà đợi cô trước.

Tối nay chắc chắn sẽ là một buổi tối lãng
mạn vì con trai không có ở nhà! Và anh có
thể tận dụng điều kiện lần trước để cùng
cô ngủ chung một giường. Nghĩ đến đây,

cả người anh nóng như lửa đốt, dường

như có điều gì đó rất đáng mừng đang đợi

anh.

Anh không tin khi anh lột trần nằm bên
cạnh cô, cô sẽ không nảy sinh phản ứng
sinh lí. Anh tin tưởng tuyệt đối vào cơ thể

của mình.

Xe của Mộ Phi từ cổng tiểu khu lái vào
bên trong. Tiếp đó, ở đường bên kia có
một chiếc xe thể thao màu đen cũng tiến
vào, tiếng phanh xe tạo ra âm thanh đỉnh
tai nhức óc như đang lướt trên chốn

không người.

Mộ Phi đậu xe ở một bên, nhưng anh định
đưa Đường Tư Vũ vào trong. Khi chiếc xe
thể thao màu đen của Hình Liệt Hàn di
chuyển đến gần xe của Mộ Phi thì Hình

Liệt Hàn ở trên xe đã nhận ra rồi. Mộ Phi

thường lái một chiếc Rolls Royce màu
đen, còn có một chiếc xe thể thao màu

trắng.

Mà chiếc xe màu đen ở phía trước lại là
của anh ta, hơn nữa xe của anh ta đang
đứng chắn ở trên đường, vừa hay chặn
được xe của anh. Anh đang định không
khách sáo giục anh ta một tiếng bảo anh
ta tránh ra, vừa định ấn còi xe thì nhìn

thấy cửa ghế phụ được mở ra.

Anh lập tức dừng động tác, tiếp theo liền
nhìn thấy Đường Tư Vũ ăn mặc thanh
nhã bước ra từ ghế phụ. Sau khi cô xuống
còn cầm theo túi xách, cúi người nói với
Mộ Phi điều gì đó, sau đó Mộ Phi khởi

động xe lái rời đi.

Đường Tư Vũ nhìn xe của Mộ Phi rời đi,

từ trong khóe mắt nhận ra một chiếc xe
khác đang lao tới rất nhanh, cô lập tức né
qua một bên, đồng thời cũng có chút buồn
bực. Người nào lại lái xe âu như vậy? Rõ
ràng biết trong tiểu khu có người, mà lại

còn lái xe nhanh như thế?

Cô quay đầu trừng mắt nhìn chiếc xe, vừa
nhìn, cô lập tức sững sờ, đó là xe của
Hình Liệt Hàn.

Con trai cũng ở trên xe? Anh đưa con trai
ra ngoài ăn cơm? Nghĩ như vậy, cô lập
tức đi tới. Hình Liệt Hàn vô cùng cool
ngầu ngoành xe, lùi xe vào chỗ đậu rồi
đầy cửa bước xuống, làm như không nhìn
thấy người phụ nữ đang đi đến bên cạnh,

chuẩn bị rời đi.

“Tiểu Hi đâu?” Đường Tư Vũ chủ động

hỏi.

Hình Liệt Hàn lạnh lùng liếc cô: “Hóa ra
em hẹn người yêu cũ gặp mặt rồi ném

con trai cho tôi?”

“Tiểu Hi ở đâu?” Đường Tư Vũ tiếp tục

hỏi.

“Ở nhà cha mẹ tôi! Tối nay thằng bé ngủ
ở đó.” Nói xong, Hình Liệt Hàn tiếp tục
vấn đề vừa rồi ép hỏi cô: “Chẳng trách tối
nay em nói không muốn tôi đi cùng em về

nhà, hóa ra là đã có người đi cùng rồi.”

Đường Tư Vũ nhíu mày, anh ta lại đang
suy nghĩ cái gì? Tuy nhiên, khi biết Tiểu Hi
đang ở Hình gia, cô cảm thấy nhẹ nhõm
vì gia đình đó rất thích mà cũng rất

thương thằng bé.

Thấy Đường Tư Vũ không trả lời, Hình
Liệt Hàn dựa vào lợi thế về chiều cao của
mình, từ trên cao nhìn xuống bộ váy hôm
nay cô mặc, còn đẹp hơn cách ăn mặc

thường ngày của cô.

Váy dài không có tay, chiết eo hoàn mỹ lộ
ra một phần xương quai xanh gợi cảm,
cánh tay thon thả, hình như hôm nay cô
còn trang điểm nhẹ, cả người giống như
một nàng công chúa. Mặc bộ váy này

không phải đi hẹn hò thì còn đi đâu nữa?

Trong lòng Hình Liệt Hàn cảm thấy có gì
đó không đúng. Đúng lúc này, anh nhìn
thấy qua bóng cây, Mộ Phi đã đậu xe ở
một bãi đậu xe khác và đang đi đến phía

này.

Ánh mắt Hình Liệt Hàn lóe lên một tia
sáng không tốt. Anh đột nhiên khoá cánh
tay của Đường Tư Vũ, một giây tiếp theo,
anh đầy cô tới cửa xe thể thao của anh.
Đường Tư Vũ cảm thấy đứng không
vững, cả người dựa lên cửa xe. Cô nhìn
chằm chằm mặt anh: “Anh đang làm gì

đáy!”

Thân thể rắn chắc của Hình Liệt Hàn ngay
lập tức áp sát vào người cô. Anh dùng
một tay ôm lấy sau đầu cô, tay kia sờ lên
gò má nhỏ nhắn của cô, đôi môi mỏng
nóng bỏng ngắm chuẩn đôi môi hồng

nhuận của cô, in lên đó một vết hôn.

“Ưm…. anh…” Đường Tư Vũ muốn từ

chối nhưng người đàn ông này không cho

cô cơ hội.

Chết tiệt, Hình Liệt Hàn hôn cô ở đây làm

gì?

Mộ Phi ở cách đó không xa nhìn thấy trên
cửa xe, thân hình của một cặp đang hôn
nhau, lòng bàn tay anh nắm chặt thành
nắm đấm, sự kinh ngạc và ghen tị trong
mắt gần như nhắn chìm đi lý trí.

Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đang hôn

nhau ở đây?

Chỉ là thân hình cao lớn của Hình Liệt
Hàn đã che mất tầm nhìn của anh nên
anh không hề phát hiện ra, thực ra hai tay
của Đường Tư Vũ đang cố gắng đầy Hình
Liệt Hàn ra, tuy nhiên, dưới ánh đèn mờ

ảo, Mộ Phi không nhận ra mà thôi.

Hình Liệt Hàn không cần ngoảnh lại cũng
biết Mộ Phi đang quan sát từ xa. Trong
mắt anh hiện lên một tia giễu cọt, mặc cho
Đường Tư Vũ vùng vẫy nhưng anh vẫn

tiếp tục hôn cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi