TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 1757:

 

Anna mỉm cười hỏi, câu nói này không phải khen cô trẻ tuổi, mà vô ý để lộ ra một chút chế giễu.

 

Hứa Tâm Duyệt mỉm cười trả lời: “Năm nay em hai tư tuổi rôi.”

 

“Tôi hẹn khách uống trà sáng, tôi đi trước đây.”

 

“Tôi cũng vậy, lần này vị phu nhân kia vẫn muốn tôi thiết kế bộ trang phục cho sinh nhật!”

 

Anna và Lara nói xong, cầm túi cùng nhau rời đi.

 

Trịnh Mẫn Ân nhìn Tiểu Mĩ và Hứa Tâm Duyệt, cô ta nói với Tiểu Mĩ: “Em giới thiệu một chút cho Tâm Duyệt về chỗ chúng ta đi, có gì không hiểu, thì em dạy cho cô ấy.”

 

Tiểu Mĩ gật đầu: “Giao cho eml”

 

Trịnh Mẫn Ân xuống tầng, Hứa Tâm Duyệt thở phào, Tiểu Mĩ cười với cô: “Có phải là có chút căng thẳng không! Em đừng căng thẳng, Anna và Lara bình thường đối với khách hàng mới nhiệt tình chào đón, ở trong cửa hàng bọn họ đều như vậy, em quen rồi sẽ không sao.”

 

“Vẫn ổn ạ, chị Tiểu Mĩ, cảm ơn chị.”

 

Hứa Tâm Duyệt cảm kích nói.

 

“Đi thôi! Chị giới thiệu cho em về khu vực làm việc của chúng ta.”

 

Tiểu Mĩ dẫn cô lên tầng, với tư cách là nhà thiết kế ở đây, ngoại trừ tiền lương cơ bản thì đều là dựa vào tiền hoa hồng, cho nên nguồn khách hàng càng nhiều, hoa hồng mỗi năm càng cao.

 

Cộng thêm việc thiết kế trang phục ở đây, giá của một bộ thấp nhát là vài vạn thậm chí là hơn trăm vạn, hoa hồng cũng khá hậu hĩnh.

 

Hứa Tâm Duyệt ngày trước ở công ty nước ngoài khá thoải mái, nguồn khách hàng đều do công ty đưa đến, còn ở trong nước mọi thứ đều phải dựa vào bản thân.

 

Cùng Tiểu Mĩ nói chuyện, Tiểu Mĩ dạy cô cách tìm kiếm nguồn khách hàng như thế nào, cách tốt nhất là tham gia một số yến tiệc hoặc tiệc rượu cao cấp, đồng thời giới thiệu thương hiệu của bản thân.

 

Thương hiệu của Dataland đã thành công có mặt trên thị trường, khách hàng néu như cần cũng có thể suy nghĩ.

 

Hứa Tâm Duyệt suy nghĩ, thành công của một nhà thiết kế, đều từng bước một mà ra, cho nên cô sẽ chú ý với mỗi bước đi của mình sau này.

 

Hứa Tâm Duyệt quay lại phòng làm việc của mình, điện thoại trong tay cô vang lên, cô vừa nhìn là Lê Yên liền mỉm cười nhắc máy: “Alo, có phải vẫn còn buồn bực không.”

 

Tâm trạng của Lê Yên ở đầu dây bên kia cực kỳ tốt: “Báo cho cậu một tin vui, tớ vừa nhận được điện thoại của Gudi, tớ được nhận rồi, ngày mai sẽ đến đó báo cáo.”

 

“Thật sao? Có chuyện gì vậy?”

 

Hứa Tâm Duyệt không khỏi mừng thay cô ấy.

 

“Người nào đó bồi thường cho tớ.”

 

“Ai vậy!”

 

“Mặc Trạch Dương, anh ta thế nào cũng không nghĩ tới, tối qua bạn cũ của ba mẹ tớ chính là ba mẹ anh ta, lúc tớ chuẩn bị tố cáo chuyện anh ta ức hiếp tớ cho ba mẹ anh ta, bản thân anh ta là người đề ra chuyện bồi thường, cho nên tớ tiện tay muốn có được cơ hội vào Gudi làm việc, còn giành được phỏng vấn độc quyền nữa.”

 

Lê Yên ở đầu dây bên kia cười vui vẻ.

 

Hứa Tâm Duyệt cũng không ngờ lại có cơ hội trở mình: “Đúng là ông trời giúp cậu mà!”

 

“Còn không phải sao! À! Cậu đến cửa hàng chưa? Môi trường công việc thế nào rồi?”

 

“Môi trường cực kỳ tốt, chỉ là vừa mới đến, có chút chưa thích ứng được, không biết nên làm gì.”

 

“Nào, cậu làm danh thiếp của cậu đưa tớ, rồi tớ phát ra ngoài xây dựng danh tiếng cho cậu.”

 

“Cảm ơn, tớ cũng đang nghĩ muốn tìm cậu giúp đỡ!”

 

“Không cần khách khí, đây là chuyện chị em tốt nên làm, à đúng rồi! Tớ nghe ba nói, thứ bảy tuần này có một bữa tiệc từ thiện lớn, ba mẹ tớ đều là khách mời trong đó, tớ dẫn cậu đi làm quen một chút, quen biết người nỏi tiếng, cậu phải chuẩn bị danh thiếp cho thật tốt!”

 

Trong lòng Hứa Tâm Duyệt cảm động: “Ừ, tớ đang cần những bữa tiệc như này, Yên Yên, cảm ơn cậu.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi