TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 263: Cô Tin Tưởng Anh

Nếu là trước kia, Đường Tư Vũ có lẽ sẽ hoài nghỉ lời anh nói, nhưng bây giờ, cô lại tin tưởng anh, bởi vì những gì người đàn ông này làm vì cô, đều chứng minh rằng trong lòng anh rất yêu cô, và không vì cái gì khác, mà vì hai bọn họ còn có một đứa con chung.

Mà Hình Liệt Hàn rất yêu con trai, chỉ riêng lý do này thôi cũng đủ để cô tin tưởng vào anh.

“Em có tin anh không?” Hình Liệt Hàn vừa thất vọng đau khổ lại vừa bồn chồn trong lòng, bởi vì Đường Tư Vũ đã từ chối anh rất lâu, từ chối đến mức anh không còn tự tin vào bản thân mình nữa.

Có thể nói, tất cả sự tự tin của Hình Liệt Hàn đều bị Đường Tư Vũ dập tắt, điều này làm anh thường nghi ngờ rằng sự nam tính của mình có phải đã biến mắt rồi hay không.

Đường Tư Vũ nhìn anh chằm chằm, cô gật đầu: “Em tin anh.”

Sợi dây đang thắt chặt trái tim của Hình Liệt Hàn như được buông lỏng, anh hỏi lại một lần nữa để chắc chắn: “Em thực sự tin tưởng anh sao?”

“Sáu năm trước chúng ta chưa quen biết nhau, hơn nữa em và Mộ Phi cũng từng có một thời gian tình cảm, nên rất công bằng!” Đường Tư Vũ cười.

Lần này sắc mặt Hình Liệt Hàn khó coi hẳn đi, anh tức giận bóp nhẹ chóp mũi cô một chút: “Vậy em nói cho anh biết, em và anh ta phát triển đến mức độ nào rồi?”

Trước đây đều là do anh độc đoán uy hiếp cô nói ra, nhưng bây giờ anh muốn cô chủ động nói cho anh biết, thật lòng anh rất quan tâm, cũng rất đề ý.

Đường Tư Vũ nghĩ ngợi một lúc, sau đó nói: “Hôn bằng miệng.”

Lần này, khuôn mặt của người đàn ông nào đó còn đen xì hơn màn đêm: “Hôn tới trình độ nào? Anh ta vươn đầu lưỡi ra sao?”

Lúc này, gương mặt xinh đẹp của Đường Tư Vũ trong bóng tối dần đỏ bừng lên, cô lườm anh một cái, cũng chỉ có người đàn ông này mới làm như vậy, năm đó Mộ Phi vẫn rất quân tử, mặc dù cuối cùng kết thúc như vậy nhưng Mộ Phi chưa từng đối xử tệ với cô, bây giờ nhớ tới, cô cũng rất cảm kích nhân phẩm quân tử khi đó của anh.

Hình Liệt Hàn thấy cô không nói thì cho rằng suy nghĩ của mình đã đúng, anh tức giận nâng cằm của cô lên, trực tiếp trừng phạt cô bằng một nụ hôn hung hăng, mà lần này, người đàn ông này như muốn tẩy đi tất cả hơi thở của người đàn ông khác trong miệng cô.

Hôn đến mức chiếm đoạt và độc đoán.

Điều này khiến đầu óc Đường Tư Vũ trở nên mông lung, mới vừa rồi còn nghĩ tới Mộ Phi mà bây giờ, trong đầu ngoại trừ người đàn ông này ra cô không thể nghĩ đến một người nào khác, cũng không có cách nào nghĩ đến, bởi vì sự cuồng nhiệt của anh.

Một nụ hôn kết thúc trong tiếng thở dốc của Đường Tư Vũ.

Lúc đầu định nói chuyện đàng hoàng, bây giờ lại kết thúc ngay lập tức, chỉ còn lại gương mặt xinh đẹp đỏ bừng của Đường Tư Vũ rúc vào trong lòng anh, Hình Liệt Hàn lập tức cúi xuống hỏi một cách khó chịu: “Anh ta đã hôn em như vậy sao?”

Đường Tư Vũ im lặng, cô đỏ mặt ngắng đầu lên: “Không phải, anh ấy chỉ chạm nhẹ vào môi em, không giống anh tí nào.”

Nghe những lời này, sắc mặt của người đàn ông nào đó mới tốt hơn, trong nháy mắt mây mù trở thành quang đãng, anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô, dường như đề xoa dịu hành động thô lỗ vừa rồi của mình.

“Được, không trách em nữa.” Hình Liệt Hàn cười nhẹ nói.

Lúc này Đường Tư Vũ ngắng đầu lên nhìn anh: “Vậy anh nói cho em biết đi, có phải anh với Nghê Yên kia đã từng hôn như thế này hay không?”

Đến lượt cô ép hỏi.

Hình Liệt Hàn là đàn ông, sáu năm trước anh vẫn là một người đàn ông mới trưởng thành nên vừa nghe tới vấn đề này, Hình Liệt Hàn không nói lên lời.

Đường Tư Vũ cũng cảm thấy bản thân mình rất nhàm chán, tại sao cô lại muốn hỏi về vấn đề này, kỹ thuật hôn của người đàn ông này tốt như vậy, chẳng lẽ lại là tự học thành tài? Chắc chắn là đã luyện tập rồi!

Trong khoảnh khắc, bầu không khí xung quanh hai người như đông cứng lại.

Đường Tư Vũ vội ho nhẹ một tiếng: “Quên đi, em không hỏi nữa, nhưng mà anh nên chắc chắn anh và Nghê Yên kia không có đứa con riêng nào đi!”

Sắc mặt Hình Liệt Hàn lập tức thay đổi: “Tuyệt đối không có khả năng! Từ đầu đến cuối, người phụ nữ anh muốn làm chỉ có một mình em, trong lòng anh biết rõ điều này.”

Đường Tư Vũ bị lời nói của anh làm cho đỏ bừng mặt, cái gì gọi là anh muốn làm?

Nhưng nếu anh có thể nói như vậy thì cô cũng không cần quá đáng.

Chỉ cần anh và Nghê Yên không phát sinh loại chuyện thân mật nhất kia thì cô có thể không quan tâm đến quá khứ của anh nữa, nếu không cô thực sự không dám chắc bản thân mình sẽ không ghen tuông tí nào.

“Được rồi! Bây giờ anh và Nghê Yên sẽ vẫn tiếp tục hợp tác có đúng không?”

Đường Tư Vũ cắn cắn môi hỏi.

Hình Liệt Hàn khẽ thở dài: “Nếu như có thể hủy bỏ lần hợp tác này, anh chắc chắn sẽ hủy, nhưng thực sự không thể hủy bỏ được, anh sẽ cử người họp thay, sẽ không trực tiếp gặp cô ta nữa.”

Đường Tư Vũ gật đầu: “Được!”

Hình Liệt Hàn thở dài một hơi, nắm tay cô nói: “Chỉ cần em tin tưởng anh là được rồi, còn những chuyện tiếp theo, anh sẽ xử lý tốt.”

Đường Tư Vũ cũng nắm chặt tay anh: “Được, cho dù có chuyện gì xảy ra thì em vẫn sẽ tin tưởng anh.”

Nghê Yên là ai? Cô không quan tâm, cô chỉ cần biết người đàn ông này là cha của con cô, hơn nữa, cô cảm nhận rõ ràng được sự sợ hãi của bản thân.

Cô tuyệt đối sẽ không để bất kỳ người phụ nữ nào trở thành mẹ kế của con trai mình, bởi vì như vậy sẽ gây ra rất nhiều tồn thương cho thằng bé.

Trong phòng tổng thống của một khách sạn năm sao, hôm nay Nghê Yên đã bị Hình Liệt Hàn làm cho thất vọng, tâm tình của cô ta cũng không tốt, mọi ảo tưởng đẹp đẽ của cô ta về việc đến đây đều tan VƠ.

Đúng lúc này, một đôi tay từ sau lưng nhẹ nhàng vươn tới xoa cỗ cho cô ta, Nghê Yên nhắm mắt lại như đang hưởng thụ, cô ta ngắng đầu: “Khải Nguyên, cậu nói xem, anh ấy thật sự không còn yêu tôi nữa sao?”

“Nếu như anh ta không yêu chị, vậy thì chị quay về đi!” Giọng nói trầm thấp của người đàn ông vang lên bên tai cô ta.

“Không, nhất định là do thời gian trôi qua lâu rồi nên anh ấy quên đi tình yêu của chúng tôi, Khải Nguyên, tôi không về, tôi phải tìm lại tình yêu của chúng tôi một lần nữa, cậu biết tôi yêu anh ấy mà.” Giọng điệu của Nghê Yên rất kiên quyết.

“Sáu năm trôi qua, bây giờ bên cạnh anh ta cũng đã có người phụ nữ khác, chị vẫn yêu anh ta sao?”

“Tôi nợ anh ấy, cho nên tôi tha thứ cho việc anh ấy có người phụ nữ khác bên cạnh, cho dù anh ấy có lỗi với tôi thì tôi cũng có thể tha thứ cho anh ấy, tôi giành lấy gia tộc này là để không bị bất kỳ ai ràng buộc, tự mình quyết định mọi thứ.”

“Được, chị muốn tôi giúp chị làm gì?”

“Giúp tôi tìm xem người phụ nữ bên cạnh anh áy là ail Tôi muốn có thông tin chỉ tiết, tôi muốn biết rốt cuộc loại phụ nữ nào có thể lọt vào mắt anh ấy, để anh ấy lạnh nhạt với tôi.” Nghê Yên nói xong, trong ánh mắt hiện lên một tia đau khổ, cô ta nhắm chặt mắt lại.

Người đàn ông phía sau cũng rất cao lớn, khuôn mặt anh ta cương nghị nhưng không đẹp trai, so với những đặc điểm xuất sắc của Hình Liệt Hàn thì anh ta chỉ có thể được coi là bình thường.

Người đàn ông nhìn vẻ mặt đau khổ của Nghê Yên, trong mắt hiện lên tia đau lòng, lại không che giấu được vẻ yêu thương, cứ thế biểu lộ ra, anh ta yêu Nghê Yên, nên nhìn thấy cô đau đớn anh ta cũng cảm thấy đau đớn.

“Được, tôi tìm giúp chị.”

“Chỉ cần điều tra ra là được, tuyệt đối không được làm gì, tôi không muốn chọc giận Liệt Hàn, tôi tin tôi sẽ giành lại được trái tim của anh ấy thêm một lần nữa.”

Điều này Nghê Yên rất tự tin, bởi vì thân phận và địa vị của cô bây giờ không tầm thường, so với sáu năm trước càng ngày càng ưu tú hơn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi