TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 354: Anh Chỉ Thuộc Về Cô lánh, phản chiếu lại khuôn mặt thanh tú xinh đẹp của cô, giống như tiên nữ không màng đến phàm tục.

Ôn Lệ Thâm vẫn luôn nắm tay cô, lòng bàn tay ấm áp mang theo hơi nóng khiến trái tim Tô Hi cũng trở nên ấm áp.

Mặc dù bên ngoài cửa số đang là mùa đông lạnh giá, trong xe vẫn ấm áp như mùa xuân.

Lúc xuống xe, vệ sĩ của Ôn Lệ Thâm khoác cho anh một chiếc áo gió, còn chiếc áo khoác lông chồn màu trắng ấm áp, anh nhẹ nhàng trùm lên người người Tô Hi, ôm chặt cô, đi vào hội trường khách sạn đang mở điều hòa ấm áp.

Chỉ thấy ở đây, khung cảnh tiệc tùng sang trọng và hoành tráng, có một tắm thảm đỏ kéo dài đến khán đài ký tên, còn có các phóng viên chụp ảnh, tim Tô Hi thắt lại.

Sự xuất hiện của họ đã thu hút tất cả các ống kính của phóng viên.

Ôn Lệ Thâm khẽ nắm tay cô, bước về phía thảm đỏ, ánh đèn nhấp nháy xung quanh không ngừng vang lên cảm giác như hòa với nhau thành một giai điệu.

Tô Hi nắm chặt tay anh, thỉnh thoảng cũng vẫy tay chào hỏi bạn bè phía truyền thông, cô đã ẩn thân máy tháng rồi, lúc này, tình cảm của giới truyền thông đối với họ đương nhiên là vô cùng chú ý.

Tô Hi ký tên xong, bên cạnh cô, Ôn Lệ Thâm cầm bút ký tên anh ngay bên cạnh tên cô.

Tô Hi liếc nhìn anh, cô không khỏi cảm thấy ngọt ngào, cảm giác được một người đàn ông cưng chiều thật tuyệt vời.

Trong phòng tiệc, khắp nơi đều là các nữ nghệ sĩ mặc trang phục lộng lẫy, những người trong làng giải trí và những người hàng đầu trong giới thời trang. Họ có thể được ví như những viên ngọc quý và quyền rũ.

Ngay khi bóng dáng của Tô Hi và Ôn Lệ Thâm bước vào hội trường, không khí xung quanh như bị đông cứng lại một chút, sau vài giây im lặng, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào cặp đôi này, lần trước tin tức trên báo của họ chỉ là chớp nhoáng, nhưng rất nhiều người rò rỉ truyền tai nhau, bọn họ yêu nhau rồi.

Mà khung cảnh trước mắt này, không phải chính là đang khẳng định tin đồn là sự thật sao? Tô Hi và Ôn Lệ Thâm yêu nhau, họ đang hẹn hò.

Trong số các nghệ sĩ nữ, rất nhiều ánh mắt ghen tị đổ dồn về phía Tô Hi, muốn xem rốt cuộc cô có sức hấp dẫn gì mà có thể thu hút được ông chủ trẻ đẹp trai của tập đoàn Thiên Mộ.

Trang phục trên người Tô Hi cũng rất bắt mắt, e rằng không phải là kiệt tác của người thường, đẹp đẽ, thời trang lại thanh lịch, nhưng chính vẻ đẹp của cô lại hoàn toàn kiểm soát được chiếc váy dạ hội này.

“Tổng giám đốc Ôn, ngài đã tới, mời đi bên này.” Người bên tổ chức lập tức chào hỏi, tỏ ra đặc biệt kính trọng Ôn Lệ Thâm.

Ôn Lệ Thâm khẽ gật đầu, dắt Tô Hi đi theo, bên cạnh Tô Hi có nghệ sĩ cô quen biết, cô cũng sẽ chào hỏi, nhưng ánh mắt của những nghệ sĩ đó nhìn cô, nụ cười trên mặt càng thêm ghen tị và giả tạo. Dù sao vốn là nghệ sĩ với nhau, đột nhiên Tô Hi lại trở thành bạn gái của chủ tịch tập đoàn Thiên Mộ, khoảng cách này, thật sự không phải là nhỏ.

Hơn nữa, ở trong làng giải trí thì sẽ khó có được những người bạn thật sự, rất nhiều quan hệ xã giao đều là do trói buộc về lợi ích.

Đương nhiên, Tô Hi không muốn xây dựng hình tượng lạnh lùng, kiêu ngạo và thiếu bạn bè, đây không phải là phong cách của cô, dù là ở bên cạnh Ôn Lệ Thâm, cô vẫn làm chính bản thân cô, duy trì cách cư xử lịch sự.

Ôn Lệ Thâm đương nhiên là nhân vật tiêu điểm lớn nhất đêm nay, vừa vào cửa đã có biết bao nữ nghệ sĩ trẻ tuổi muốn gặp, có bao nhiêu người đang âm mưu riêng đề khiến anh ấy chú ý đến mình, và tất cả đều bị anh ngăn một lớp bình phong, ngoài những phép tắc cần thiết, thì đến cả một cái nhìn trực diện anh cũng không dành cho ai, ngoại trừ người phụ nữ của mình.

Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là một số nghệ sĩ nữ sẽ không chủ động tiến tới, khi Tô Hi cùng anh chúc rượu và uống rượu với ban tổ chức, có một nữ diễn viên có tên tuổi đã mượn cớ đã từng hợp tác với Tô Hi vài lần, lập tức bám tới.

Một tay cô ta thân mật kéo tay Tô Hi, tỏ ra thân thiết với cô: “Hi Hi, đã lâu không gặp!

Em vẫn thật xinh đẹp như thế.”

Tô Hi nhìn, là nữ diễn viên hạng A Diệp Nghiên, cô cười cười: “Đã lâu không gặp.”

Diệp Nghiên ló đầu sang một bên: “Hi, tổng giám đốc Ôn, rất vui được gặp anh.

Tôi là nghệ sĩ Diệp Nghiên dưới trướng công ty anh.”

Khi nói câu này, Diệp Nghiên rất tự nhiên ôm Tô Hi một cách thân mật, giả vờ như rất quen thuộc, Tô Hi bị ôm, còn Diệp Nghiên vẫn có thể khoe được phần thân trên đầy đặn của mình, dù sao trong giới giải trí, Tô Hi đã nhiều lần bị chê là ngực phẳng.

Tất nhiên là nó không bằng phẳng, chẳng qua là không quá lớn thôi.

Ôn Lệ Thâm chỉ liếc qua liền nhận ra mưu mô của Diệp Nghiên, anh lãnh đạm gật đầu nói với Tô Hi: “Anh dẫn em đi gặp một Vài người.”

Câu nói này chính là muốn đem Tô Hi rời đi, Tô Hi không phải đồ ngốc, tâm tư của Diệp Nghiên cô có thể không nhìn ra sao?

Cô lịch sự rụt tay lại, nói với Diệp Nghiên: “Xin phép.”

Diệp Nghiên vẫn còn có chút chưa tỉnh hồn lại được, vẻ mặt hờ hững của Ôn Lệ Thâm vừa rồi cho thấy anh không hề có chút hứng thú nào với cô ta.

Nhưng cô ta không thua Tô Hi về chỗ đứng, công việc, kỹ năng diễn xuất và ngoại hình, tại sao lại có thể như vậy? Tô Hi rốt cuộc đã cho ông chủ lớn này loại thuốc mê gì chứ?

Tô Hi và Ôn Lệ Thâm vừa mới đi chưa được vài bước, họ đã đụng phải một trong những nữ nghệ sĩ từng hợp tác chung của cô: “Hi Hi…” Cô ta chạy đến chào hỏi như một con bướm.

“Chào cô, Tiểu Nhã.” Tô Hi mỉm cười đáp lại, tay vẫn nắm chặt tay Ôn Lệ Thâm.

Ánh mắt của Ôn Lệ Thâm rơi vào khuôn mặt của Tiểu Nhã, đôi mắt hẹp dài của Tiểu Nhã lập tức nhìn qua đầy quyền rũ, trong mắt bắn ra hai tia quyến rũ vô hình mà người khác không thể nhìn thấy được, cô đưa tay ra: “Tổng giám đốc Ôn, chào anh, tôi là bạn tốt của Hi Hi, tên tôi là Lưu Quỳnh Nhã.”

Ôn Lệ Thâm gật đầu nhưng không bắt tay, ánh mắt Tô Hi cũng nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, nói với anh: “Hay là, anh đi trước gặp khách hàng của anh đi!

Em cùng bạn ôn lại chuyện cũ.”

Nói xong, Tô Hi buông tay anh ra, sau đó một tay nắm lấy Lưu Quỳnh Nhã, Lưu Quỳnh Nhã sợ tới mức nhìn lên người Ôn Lệ Thâm, Tô Hi biết cô đã đóng phim vài năm rồi, ở đây có khoảng tầm trên dưới 20 nữ nghệ sĩ cô ít nhiều cũng có quen biết. Nếu ai cũng vì cô mà đến chào hỏi Ôn Lệ Thâm, anh nhất định sẽ phiền phứ!

cAnh ấy không phiền, cô cũng phiền lắm rồi.

“Một lát nữa anh sẽ tới tìm em.” Thân hình mảnh mai của Ôn Lệ Thâm đến gần cô một chút, cúi người, hôn lên tóc cô một cái rất âu yếm, rồi sau đó mới xoay người rời đỉ.

Tô Hi cảm nhận được tình yêu của anh, trong lòng cô ấm áp, đưa mắt nhìn theo anh.

Lưu Quỳnh Nhã ở bên cạnh nhất thời ghen tị đến mức hốc mắt đỏ lên, nhận thức được rằng, Ôn Lệ Thâm yêu Tô Hi, tình yêu đã đạt đến cảnh giới rồi.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi