TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 376: Trưởng Bối Hai Nhà Gặp Mặt

Khi Hình Liệt Hàn quay lại, Đường Tư Vũ cũng sắp được rút kim tiêm, uống xong thuốc, bác sĩ và y tá rời đi, thân nhiệt của Đường Tư Vũ giảm xuống 37,8 ° €. Nếu ban đêm cơn sốt tái phát, 4 tiếng sau lại uống thuốc hạ sốt, ngày mai vẫn chưa đỡ thì đi bệnh viện.

Đường Tư Vũ cũng đã cảm nhận được mình đang bị sốt, cả người kiệt quệ, mệt mỏi, yếu ớt, chỗ tiêm bị sưng một bọc nhỏ, Đường Tư Vũ tắm xong nằm xuống giường, Hình Liệt Hàn đem nước nóng chườm cánh tay cho cô.

Đường Tư Vũ cảm nhận được sự ám áp, trong mắt tràn đầy sự cảm động, người đàn ông này thật tốt, tốt đến mức khiến cô có cảm giác xúc động, muốn đời đời kiếp kiếp không rời xa anh.

Hình Liệt Hàn ngước mắt lên, thấy cô đang ngây ngốc nhìn mình, anh cong môi cười: “Sao vậy?”

“Chúng ta kết hôn đi!” Đường Tư Vũ đột nhiên nói.

Trái tim Hình Liệt Hàn đập mãnh liệt, ánh sáng trong mắt anh lập tức óng ánh, rực rỡ lạ thường, đến hô hấp của anh cũng hơi dồn dập lên, nhỏ giọng cười đáp lại: “Được, chúng ta kết hôn.”

“Chúng ta chờ đám cưới của Hi Hi tổ chức xong, một tuần sau sẽ tổ chức hôn lễ cho chúng ta.” Đường Tư Vũ cảm thấy đây là chuyện rất hạnh phúc, cô tham gia hôn lễ của Tô Hi xong, Tô Hi lại lập tức tham gia hôn lễ của cô.

“Em nói là lúc nào thì mình tổ chức lúc đấy, cứ theo ý em.” Hình Liệt Hàn đặt khăn vào chậu nước, ngồi bên cạnh, ôm lấy cô, hôn lên mái tóc: “Sau này, em cứ yên tâm ở bên cạnh anh, đời này anh sẽ không phụ lòng em.”

Đường Tư Vũ nhẹ nhàng nép vào lòng anh, nhắm mắt lại, cong môi cười: “Được.”

Công ty của cha đã trở về tay cô, sự thật về cái chết của cha trở nên rõ ràng, Khưu Lâm đã phải trả giá, tất cả những việc trong lòng, cô đều có thể thả xuống được, tiếp theo, tất cả những gì cô muốn làm là sống thật tốt với người đàn ông này, nuôi dạy con cái của họ.

Đêm nay, Đường Tư Vũ lại sốt cao, Hình Liệt Hàn chăm sóc cô cả đêm không ngủ.

Trời vừa sáng, anh đưa cô đến bệnh viện.

Sáng sớm, Tô Hi cũng đã dậy, cô trang điểm đúng mực và chọn áo khoác kaki, tôn nước da trắng trẻo, diện mạo xinh đẹp, tuy là người trong làng giải trí nhưng cô lại có dáng vẻ yêu điệu, khí chất tiểu thư.

Ôn Lệ Thâm mặc một bộ vest tối màu, đi giày da. Tô Hi đến gần thắt cà vạt cho anh, đêm qua cô ngủ rất ngon, nhưng khổ người đàn ông nào đó, bởi vì mùa đông, cô lạnh sẽ chui vào làm tổ trên giường của anh, mặc dù nằm chung giường chung gối nhưng Ôn Lệ Thâm vẫn luôn giữ phong độ của bậc quân tử.

Tô Hi đang nghiêm túc đeo cà vạt, Ôn Lệ Thâm nhìn dáng vẻ nghiêm túc của cô, trực tiếp bá đạo nâng cằm cô lên, môi mỏng của anh ngậm lấy đôi môi đỏ mọng của cô.

“Đừng nháo nữa… làm em thắt cà vạt không đẹp rồi.” Tô Hi cười, né tránh.

Ôn Lệ Thâm mới không thành thật như vậy, với người phụ nữ này, ngày nào anh cũng có sinh lực dồi dào, vì vậy, như chuyện hôn nhau này, sao có thể ít đi được?

“Được rồi, cuối cùng cũng xong, thật đẹp trai.” Tô Hi tấm tắc khen ngợi, nhưng giây tiếp theo, lại bị người đàn ông áp vào trên tủ kính bên cạnh, hôn chào buổi sáng.

9h lúc đi ra ngoài, đôi môi được tô lớp son mỏng của Tô Hi đã ướt át, xinh đẹp như một nụ hồng nở rộ, đó không phải là tác dụng của son môi, mà là công lao của người đàn ông này.

Tô Hi gọi điện thoại cho Tô Thắm, hai chị em cũng chuẩn bị 10h sẽ xuất phát từ nhà đi đặt nhà hàng, nhà Ôn Lệ Thâm cũng đã chuẩn bị xong cho bữa cơm này rồi, hai nhà kết thông gia, cuối cùng cũng cần gặp mặt.

Tô Hi đã từng thấy một câu rằng, một mối tình được cả nhà bằng lòng thì sẽ hạnh phúc cả đời.

Vậy, cô nhất định sẽ hạnh phúc trọn đời.

Phòng ăn được đặt ở một nhà hàng đồ ăn Trung Quốc cao cấp, Tô Hi và Ôn Lệ Thâm đến trước. Tô Hi đã gặp qua gia đình nhà họ Ôn. Mặc dù Tô Hi là người trong ngành giải trí nhưng cô đã được người lớn nhà họ Ôn chấp nhận, cộng thêm cô luôn giữ mình trong sạch. Trong giới giải trí, rất hiếm ngôi sao nữ còn trong sạch. Trước đây Ôn phu nhân còn có chút ý kiến nhưng thấy con trai mình quý trọng, yêu thương cô như vậy, là một người mẹ, bà sao còn soi mói nữa? Bà cũng lén hỏi một số người đi trước trong làng giải trí, họ đều đánh giá Tô Hi rất tốt.

Vì vậy, tự nhiên, bà càng nhìn cô càng thấy vừa mắt.

“Hi Hi, Lệ Thâm, lát nữa bên nhà thông gia đến, các con hãy xuống tầng đón tiếp.”

Ôn phu nhân lịch sự nói với các con.

“Vâng! Cháu và chị gái đã gọi điện thoại cho nhau rồi, cháu nhờ chị lúc nào sắp đến thì gửi tin nhắn.” Tô Hi gật đầu.

Hơn mười phút sau, Tô Hi nhận được tin nhắn của Tô Thắm, cô cùng Ôn Lệ Thâm xuống tầng chào hỏi vợ chồng Tô Bách Ngôn, Tô Hi cũng gặp mặt chị gái Tô Thắm.

Tô Thắm lần đầu gặp Ôn Lệ Thâm, hai người lịch sự chào hỏi, Ôn Lệ Thâm cũng biết Tô Hi có chị gái, hôm nay vừa gặp, chị gái có khí chất hoàn toàn khác với Tô Hi. Khí chất Tô Thắm thiên về viên chức, toàn thân toát ra sự thông minh, lanh lợi, sắc sảo, lão luyện, còn Tô Hi hoàn toàn là kiểu tùy ý, tự do. Đó cũng là lý do Ôn Lệ Thâm chú ý đến cô kể từ khi anh mới quen cô, điều này khơi dậy khát vọng bảo vệ mãnh liệt của anh.

Ở trên tầng, người lớn hai nhà gặp gỡ nhau, mọi nghỉ thức đều chu đáo, kỹ càng, mọi người trò chuyện vô cùng sôi nổi, nhiệt tình. Người lớn hai nhà có rất nhiều chủ đề nói chuyện. Ôn Lương Diệu cũng đến. Anh luôn dạy học ở trường THPT, gần đây lại bận dạy một nhóm học sinh cấp 3, hơn nữa thành tích cũng rất tốt, môn Toán của lớp anh đạt hạng nhất toàn trường.

Người lớn hai bên tự nhiên nói về con nhà mình, Tô Hi được cha mẹ nhắc đến, cô căng thẳng toát mồ hôi hột vì sợ mình bị cha mẹ giảng giải lý lẽ một phen, cũng may, Tô Bách Ngôn luôn khen lúc nhỏ cô đáng yêu, thông minh, điều này khiến Tô Hi thầm cảm động, hóa ra trong lòng cha, cô không phải đứa con kém cỏi như vẫn tự nghĩ.

Tuy nhiên, so với kinh nghiệm suốt chặng đường trưởng thành của Ôn Lệ Thâm, Tô Hi chỉ có cảm giác ngưỡng mộ, sùng bái, thậm chí đến hai bậc trưởng bối nhà họ Tô cũng không thể không phục rằng hai người con nhà họ Ôn được dạy bảo rất thành công.

Nhà họ Ôn nghe nói năm sau Tô Thắm sẽ làm việc trong phủ Chủ tịch, cũng cảm thấy con cái nhà họ Tô đều có triển vọng, đối với cặp tình nhân này càng xem càng vừa mắt. Bữa cơm này tự nhiên ăn uống rất vui vẻ.

Về tiền biếu, Tô Bách Ngôn bây giờ chỉ cần số tiền cưới gả con gái bây giờ là 100 ngàn tệ, không muốn nhiều. Điều này thật sự làm khó nhà họ Ôn. Họ còn nghĩ thế nào cũng sẽ chuẩn bị hàng chục triệu tệ tiền biếu, nên vừa nghe, đều ngỡ ngàng, choáng váng.

Cuối cùng, vẫn làm theo mức nhà họ Tô yêu cầu, nhưng điều này càng khiến nhà họ Ôn kính trọng, khâm phục vợ chồng nhà họ Tô hơn.

Tô Hi cũng che miệng cười, Ôn Lệ Thâm nhẹ nhàng ghé vào tai cô: “Sau này tiền của anh sẽ là của em. Em có thể dùng nó để tỏ lòng hiếu thảo với cha mẹ bắt cứ lúc nào. “

Tô Hi nghe xong lời này, mỉm cười, nhẹ nhàng gật đầu, không dám để cha mẹ phát hiện, cảm giác được anh âm thầm cưng chiều thật ngọt ngào.

Tô Thắm ở một bên mỉm cười, trong lòng chọt dâng lên một loại ngưỡng mộ, trong đầu lại hiện lên hình ảnh người đàn ông đã chia tay, cô nghĩ thầm, nếu lúc đó anh không từ bỏ mình, có phải cô cũng sớm tiền vào cuộc sóng hôn nhân rồi không?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi