TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 697: Hiểu Lầm Thêm Sâu Sắc

Chính là một công ty mô giới việc làm, công việc vô cùng bận rộn, hơn nữa có rất nhiều khách hàng cần theo dõi, cùng với sức ép của khách hàng bên kia, mỗi ngày Kỷ An Tâm đều xử lý một lượng công việc vô cùng lớn.

Cũng may, khả năng ứng phó công việc của cô vô cùng vững vàng, công việc cũng coi như thuận lợi, thời gian chẳng máy chốc trôi qua, đã đến bốn giờ chiều rồi, trường học con gái đang ở gần đây.

Cô đón con gái chỉ cần bốn giờ rưỡi xuất phát là có thể tới đón con gái lúc 5 giờ.

“Kỷ tổng, chị nên xuất phát đón Hiểu Hiểu rồi.” Trợ lí của cô Hướng Nguyệt vô cùng ân cần quan tâm đi đến nói.

“Ừ! Có chuyện gì gọi điện thoại cho tôi.” Kỷ An Tâm nói với Hướng Nguyệt.

“Dạ được!” Hướng Nguyệt mỉm cười đáp lại.

Kỷ An Tâm cầm lấy túi đi ra thang máy, điện thoại di động của cô liền vang lên, cô vừa nhìn là Trầm Duệ, cô liền nhắc máy: “Alol”

“Anh vừa đúng lúc xử lí xong tốt công việc của mình rồi, một lát anh và em cùng đi đón Hiểu Hiểu.”

Trong lòng Kỷ An Tâm căng thẳng, nếu như Trầm Duệ đi, Hoắc Kỳ Ngang ở đó liền nhất định nhìn thấy.

Năm đó, Trầm Duệ cũng là một trong những người theo đuổi cô, chỉ là bởi vì tình cảm của cô dành cho Hoắc Kỳ Ngang vô cùng mãnh liệt, cho nên Trầm Duệ cảm thấy vô vọng, cho nên trở thành bạn tốt với cô.

Bây giờ, bọn họ đã là người không còn gì giấu nhau nữa rồi, chỉ là cả hai cũng sẽ không nhắc lại tình cảm nữa.

Kỷ An Tâm biết Trầm Duệ vẫn còn tình cảm với cô, chỉ tiếc cô đã nói rõ với anh máy lần, Trầm Duệ đều không quan tâm đến, cô cũng không thể làm gì được anh cả.

“Sao vậy? Không mong anh đi cùng sao?” Trầm Duệ cười hỏi.

“Dĩ nhiên không phải, được, vậy gặp nhau ở cửa trường học, hiện tại em chuẩn bị xuất phát, vài chục phút nữa là đến.”

“Anh cũng xuất phát, anh có thể sẽ đua với em xem ai đến trước.”

“Gặp nhau ở trường.” Kỷ An Tâm cúp điện thoại, thở nhẹ ra một hơi, nếu như Hoắc Kỳ Ngang thật sự nhìn thấy, thì cứ để anh trông thấy! Dù sao cô cùng một chỗ với ai, anh đều không có tư cách can thiệp vào.

Phía toà nhà tổng thống, tính chất công việc của Hoắc Kỳ Ngang tương đối tùy ý, chỉ cần xử lý xong tốt công việc của anh có thể tùy ý rời đi.

Lúc này, anh đang trên đường đi đến trường học, anh lo lắng Kỷ An Tâm sẽ tới sớm một chút đón con gái đi, cho nên anh phải tới sớm hơn.

Hiện tại anh cũng không biết vì sao, chính là muốn nhìn một chút cô, cho dù chỉ là đứng xa xa nhìn cũng tốt.

Cổng trường học, bốn giờ rưỡi, cánh cổng vừa mới mở, một số phụ huynh nóng vội đón con đã đi vào trước.

Lúc này, một chiếc xe con màu đen dừng ở bên cạnh, trong xe, mắt Trầm Duệ nhìn về phía hướng đường đi, chờ đợi xe của Kỷ An Tâm.

Ngay bên cạnh xe của Trầm Duệ có một chỗ đậu xe, một chiếc ô tô màu đen rèm che kín mít đang đậu trong đó, trong xe có hai vệ sĩ, Hoắc Kỳ Ngang ngồi ở ghế sau.

Anh vừa rồi liếc mắt nhìn sang, không thấy xe của Kỷ An Tâm, xem ra cô còn chưa tới.

Xe thể thao màu đỏ của Kỷ An Tâm vô cùng bắt mắt, điều này cũng khiến cho Hoắc Kỳ Ngang thấy được kinh tế của cô, có nghĩa là bây giờ so với trước đây Kỷ An Tâm càng thêm ưu tú.

Anh rất vui mừng, cũng rất đau lòng, dựa vào việc cô một người phụ nữa đạt được những thứ này, chắc chắn không hề dễ dàng, anh điều tra lịch sử công ty của cô, vừa mới bắt đầu chỉ là một nhóm mười mấy người, cho tới bây giờ lớn mạnh mở thêm công ty chỉ nhánh ở trong nước, chứng tỏ cô và tập thể của cô đã bỏ ra nỗ lực to lớn đến chừng nào.

“Thưa ngài, bây giờ có cần đi đón tiểu thiếu gia không?” Vệ sĩ hỏi.

Ề “Không vội, chờ một chút, tôi tự mình đi đón.” Hoặc Kỳ Ngang trầm giọng nói.

Mà đúng lúc này, anh nhìn thấy ở lối vào, một chiếc màu đỏ xe thể thao vô cùng bắt mắt xuất hiện trong mắt anh, tim của anh lập tức nhảy lên, vui mừng nảy lên.

Cô tới.

Cái này rất giống anh và cô không hẹn mà gặp giống nhau.

Kỷ An Tâm tìm được chỗ đậu ở phía đối diện chỗ đậu xe, nhìn xe của cô đậu vào, Hoắc Kỳ Ngang cảm thấy có một loại hấp dẫn không nói nên lời, đang lúc anh chuẩn bị đẩy cửa xe bước lá Điều khiển cửa xe ở bên cạnh anh đẩy ra, ngay sau đó, một bóng người đàn ông khiến cho anh có chút quen thuộc bước xuống.

Hoắc Kỳ Ngang nhìn mặt của người đó, không ngừng cảm thấy quen thuộc, là bạn cũ của anh Trầm Duệ, chỉ là năm năm trước, Kỷ An Tâm biến mắt, người đó cũng theo đó mà biến mắt, lại không có liên lạc qua lại. Không phải anh không có liên lạc, mà là anh căn bản tìm không được hai người họ.

Hai mắt Hoắc Kỳ Ngang chăm chăm nhíu chặt lại, tim nhưng bị thứ gì đó nắm chặt, vô cùng đau.

Anh nhìn Trầm Duệ mỉm cười với Kỷ An Tâm ở phía đối diện, mà Kỷ An Tâm cũng nở nụ cười sáng rỡ với anh, hai người giống như một cặp tình nhân bình thường.

n Kỷ An Tâm nhìn vào xe của Hoắc Kỳ Ngang rất nhiều lần, đương nhiên cô cũng nhớ biển số xe, ánh mắt của cô chỉ lạnh nhạt liếc qua liền phát hiện xe của Hoắc Kỳ Ngang cùng xe Trầm Duệ gần nhau.

Anh ở trong xe sao? Kỷ An Tâm thấy trong xe của anh có vệ sĩ, cho nên cô suy đoán, anh đang ở đó.

Đột nhiên trong lòng muốn trả thù, cô vươn tay nắm lấy cánh tay của Trầm Duệ.

Trầm Duệ cũng có chút vừa mừng lại vừa lo, từ phía trước có một phụ huynh đuổi theo con chạy tới, anh lập tức nắm cả vai của cô, tránh cho cô bị người khác đụng vào. Hoắc Kỳ Ngang ở trong xe giống như thành một chai rượu điêu khắc lạnh lùng, ánh mắt của anh nhìn hình ảnh cặp đôi thân mật này, nắm tay liên tục nắm chặt.

Lễ nào…

Lẽ nào Trầm Duệ là ba của con cô? Nắm đắm Hoắc Kỳ Ngang gần như là có tính chất huỷ diệt.

Anh ngàn lần không ngờ là, lúc anh và cô còn chưa chia tay, Trầm Duệ liền thừa lúc vắng mặt anh mà nhảy vào, hai tháng, anh đang cố gắng muốn làm cho ba anh chấp nhận Kỷ An Tâm, chẳng lẽ sau khi cô biến mắt, thật sự ở cùng với Trầm Duệ sao?

Thảo nào năm năm trước, họ cùng nhau biến mắt, ngực Hoắc Kỳ Ngang như bị một tảng đá lớn đè nặng, không thở nỗi.

Nếu như hai năm trước anh biết chuyện này, anh nhất định sẽ tiến lên cho Trầm Duệ một đấm, cho anh ta biết kết quả khi cướp đi người phụ nữ của anh.

Nhưng bây giờ, thân phận của anh không cho phép anh làm như vậy, mà lý trí chín chắn của anh lúc này không cho phép anh phạm loại sai lầm này.

Huống chi, quyền quyết định ở chung với ai bây giờ, không phải anh, cũng không phải Trầm Duệ, mà là Kỷ Tâm An, cô lựa chọn Trầm Duệ, anh chỉ có thể trơ mắt nhìn.

Cảm xúc Hoắc Kỳ Ngang kích động mà cuộn trào mãnh liệt, đột nhiên anh nhớ lại, anh nói với vệ sĩ: “Mau đi đón tiểu thiếu gia.”

“Dạ vâng!”

Hoắc Kỳ Ngang nhắm mắt lại, khuôn mặt tuấn tú trưởng thành của anh xẹt qua một vẻ bi thương nồng đậm.

Đúng lúc này, anh nhìn thấy từ cửa trường học một nhà ba người đi ra, cô con gái nhỏ nhắn xinh đẹp kia quả nhiên được Trầm Duệ hết sức cưng chiều ôm vào lòng, vừa cười vừa nói.

Mà Kỷ An Tâm ở một bên đi cùng, dừng lại chỉnh sửa quần áo cho con gái một chút, đứa nhóc kia ôm Trầm Duệ, nụ cười vô cùng hài lòng.

Ánh mắt Kỷ An Tâm nhìn chiếc kia xe màu đen có rèm che phía đối diện, cô vừa mới nhìn thấy một người đàn ông giống như vệ sĩ đi vào, xem ra, anh không muốn xuống xe.

Xuyên qua cửa số xe, Kỷ An Tâm cũng có thể cảm giác được một đôi mắt đang ngó chừng bên này, đột nhiên cô cảm thấy cực kỳ thoải mái.

“Hiểu Hiểu, buổi tối chúng ta đi ăn bữa tiệc lớn có được hay không!” Trầm Duệ nhìn cô bé kia nói.

“Dạ được! Cháu muốn ăn kem.”

“Phải hỏi mẹ con rồi, chú cũng không dám quyết định.”

“Mẹ, con có thể ăn không? Con không có phát sốt, cũng không có bị cảm, con có thể ăn không?” Đứa nhỏ kia cực kì thành khẩn chớp mắt to.

Kỷ An Tâm bị vẻ mặt này của con gái chọc cười, cô gật gật đầu nói: “Được, có thể ăn một ly.”

“Vậy!” Đứa nhỏ kia vui vẻ ôm lấy Trầm Duệ.

Kỷ An Tâm nhìn Trầm Duệ nói: “Lái xe của em đi thôi! Lúc trở lại, qua đây lái xe của anh.”

“Được.” Trầm Duệ không có ý kiến, chỉ cần có thể cùng mẹ con các cô là được.

Kỷ An Tâm ôm lấy cô nhóc kia, bế cô nhóc vào chỗ ngồi phía sau, cô ngồi ở ghế cạnh tài xế, còn Trầm Duệ lái xe.

Người đàn ông trông thấy cảnh trước mắt này, ý nói rõ bọn họ chính là một nhà ba người, hơn nữa còn là một gia đình hạnh phúc mỹ mãn.

Ánh mắt Kỷ An Tâm xuyên qua cửa số xe, nhìn về phía chiếc xe có rèm che vẫn không nhúc nhích kia, tâm tình của cô phức tạp.

Hiện tại, anh đã biết rồi! Chắc anh cũng nên thức thời không xuất hiện ở trước mắt cô nữa.

Bởi vì lợi dụng Trầm Duệ một lần, cho nên Kỷ An Tâm có cảm giác áy náy với anh, bữa cơm này cô định mời, mà Trầm Duệ đương nhiên sẽ không để cho cô trả tiền.

Sau khi bọn anh rời đi, vệ sĩ dắt cháu nhỏ của Hoắc Kỳ Ngang xuất hiện, Hoắc Kỳ Ngang hít thở sâu một hơi, điều chỉnh lại hô hấp, anh tuyệt đối không thể đem năng lượng cảm xúc tiêu cực tới cho người bên cạnh.

“Cậu.” Tiểu Huy vui vẻ gọi anh.

“Ừ! Ngày hôm nay ở trong trường học chơi có vui vẻ không?”

“Dạ vuil”

Hoắc Kỳ Ngang đưa tay xoa lấy cái đầu nhỏ của đứa bé: “Chúng ta về nhà.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi