TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU

Chương 906: Qùy Xuống Xin Lỗi.

Chờ ngày mà điều tra rõ ràng sự thật về cái chết năm đó của ba mẹ, cho dù thế nào đi nữa, cô cũng sẽ dùng bản thân mình để trả ơn cho anh! Cho dù không có tương lai đi chăng nữa.

Sau khi trong lòng Trang Noãn Noãn hạ quyết định, cô liền lên lầu, Kiều Mộ Trạch cũng không vội, ba mẹ anh vẫn chưa đồng ý tiếp nhận cô, nếu như anh thực sự muốn cô, là không công bằng với cô.

Lam gia, người một nhà ở cùng với nhau, cho dù là đã 10 giờ rồi cũng vẫn rất đông vui, Lam Thiên Thần vẫn còn có chút lệch múi giờ, anh không hề cảm thấy buồn ngủ, muốn ra phòng khách xem phim.

Lam Sơ Niệm xuống tầng nhìn thấy anh đang xem 1 bộ phim hot mà cô thích, cô cũng không muốn ngủ nữa, liền ôm một cốc trà ngồi cày phim với anh hai.

Lam Thiên Hạo vừa sử lý một ít mail công việc từ trong phòng sách đi ra, liền nhìn thấy một cô gái mặc áo phông tóc dài xõa tung đang ngồi xem phim với em trai.

“Đã trễ thế như vậy, sao còn chưa ngủ?” Anh nhíu mày hỏi, trong đôi mắt hiện lên một chút không vui.

“Anh, em bị lệch múi giờ vẫn chưa thích ứng được, lúc này vẫn chưa cảm thấy buồn ngủ, muốn xem phim một chút rồi ngủ.”

“Em cũng vậy! Em muốn xem phim cùng với anh hai.” Lam Sơ Niệm cũng giống như là tìm được lý do vậy.

“Em cũng bị lệch múi giờ?” Giọng Lam Thiên Hạo tức giận hỏi.

Lam Sơ Niệm trừng mắt nhìn: “Anh hai một mình xem phim thì chán lắm, em xem cùng với anh ấy mài”

“Không được! Ngày mai em còn phải đến công ty đi làm, không cho phép thức khua.” Lam Thiên Hạo kiên quyết không cho phép cô thức khua.

Lam Sơ Niệm lập tức cắn môi, dáng vẻ đáng thương cầu khẩn: “Anh trai, cho em xem một chút thôi mà! Em đảm bảo ngủ trước 12 giờ.”

Lam Thiên Hạo nhìn dáng vẻ hai tay chắp lại, khuôn mặt không trang điểm non mịn dễ thương, đúng là có chút mềm lòng.

“Mười hai giờ đúng không? Được.” Lam Thiên Hạo vẫn đồng ý với cô, nói xong, liền đi đến tủ rượu, rót một ly rượu vang.

Lam Sơ Niệm nhìn anh trai đi rót rượu vang, cô lập tức cười hỏi: “Anh, có thể rót cho em nửa chén không?”

“Không cho phép em uống rượu.”

“Uống một chút thôi.”

“Không được.” Lam Thiên Hạo vô cùng nghiêm khắc từ chối, Lam Thiên Thần ở bên cạnh vô cùng ngạc nhiên, nếu như là anh, em gái muốn gì, anh chiều em ấy còn không kịp, nào có quản nghiêm giống như anh trai như vậy đâu?

“Sơ Niệm, đừng uông rượu, anh đi rót cho em một côc sữa, uống buổi tối dễ ngủ.” Lam Thiên Thần đứng dậy nói.

Lam Sơ Niệm không thể uống rượu, nhưng có sữa để uống cũng rất vui, liền cong môi cười: “Vâng! Cảm ơn anh hai.”

Lam Thiên Hạo cẩm ly rượu vang ngồi xuống bên cạnh cô.

Lam Thiên Thần cầm một cốc sữa nóng đến, Lam Sơ.

Niệm ngọt ngào nhận, Lam Thiên Thần nhìn vị trí của chính mình bị anh trai chiếm, liền ngồi xuống bên cạnh anh, mà Lam Sơ Niệm thì ngồi cạnh Lam Thiên Hạo.

Lam Thiên Thần và Lam Sơ Niệm đều bị hình ảnh đặc sắc của phim hấp dẫn, chỉ có Lam Thiên Hạo không hứng thú lắm, suy nghĩ không hề đặt ở trên phim.

Đúng lúc này, trong phim có một cảnh khá là máu tanh, Lam Sơ Niệm lập tức ôm mặt trốn vào bả vai của người ở bên cạnh, Lam Thiên Hạo cảm nhận được sự sợ hãi của cô, liền đưa tay ra ôm lấy cô.

Khuôn mặt nhỏ của Lam Sơ Niệm giấu ở chỗ vai của anh, làm gì còn sợ hãi nữa? Hoàn toàn bị tư thế ôm của anh làm cho sợ.

Cô tranh thủ thời gian ngồi ngay ngắn, dù sao còn có anh hai ở đây mà!

Lam Thiên Thần thì hoàn toàn không chú ý đến điều này này, huống chi, cho dù nhìn thấy rồi, anh cũng cảm thấy.

bình thường, không có gì kỳ lạ cả.

Ba người trẻ ở trong phòng khách xem phim trên chiếc màn hình lớn, cỗ tay của Lam Thiên Hạo không ngừng nâng lên, đang nhìn thời gian, anh đang chờ đến 12 giờ, như vậy có thể bảo Lam Sơ Niệm về phòng đi ngủ.

Vừa đến 12 giờ, Lam Thiên Hạo liền nói: “Đến mười hai giờ rồi, về phòng ngủ đi.”

Lam Sơ Niệm có chút đáng tiếc, bởi vì phim đang rất hay!

“Nói được thì phải làm được, nếu như em làm không được, lần sau, trước 10 giờ là phải về phòng.” Lam Thiên Hạo lấy uy nghiêm của anh cả ra để ra lệnh cho cô.

Lam Thiên Thần không nhịn được nói giúp Lam Sơ Niệm: “Anh, Sơ Niệm 12 giờ về phòng ngủ, cũng không tính là thức khua.”

“Bản thân em cũng vậy, đừng thức khua quá, sức khỏe quan trọng.” Lam Thiên Hạo trả lời một câu, mang theo Lam Sơ Niệm đi lên lầu.

Lam Sơ Niệm đẩy cửa phòng ra, vào lúc Lam Thiên Hạo đứng ở ngoài cửa nhìn cô vào phòng, cô lập tức quay đầu làm một khuôn mặt quỷ đáng yêu.

Lam Thiên Hạo nhìn dáng vẻ đáng yêu này của cô, thật sự rất muốn túm lây cô, véo một cái vào khuôn mặt đáng yêu Ấy.

Lam Sơ Niệm thì đã nhanh chóng đóng cửa phòng lại, dựa vào cửa, hô hấp của cô có chút gắp, tim nhảy cũng có chút nhanh.

Lam Thiên Hạo cũng đứng một lúc ở trước cửa phòng, dưới ánh mắt hiện lên một chút cảm xúc phức tạp, anh mới đẩy cửa bước vào phòng.

Sáng sớm.

Lam Sơ Niệm và Trang Noãn Noãn đã nói trước với nhau, hai người cùng đi đến công ty, Trang Noãn Noãn do Kiều Mộ Trạch đưa đi, mà cô, cũng do Lam Thiên Hạo đưa đến.

Trong công ty. Có hai người đã đến từ sớm, chính là hai người Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến, mấy ngày nay đối với hai người không thể nghỉ ngờ là đang sống trong nước sôi lửa bỏng, sợ hãi không yên. Bởi vì hai người biết Kiều Mộ Trạch đã không thể chứa chấp được bọn họ nữa, mà bọn họ cũng sắp bị đuổi ra khỏi công ty.

Lấy danh khí bây giờ của hai người, không có tài lực và sự nâng đỡ của công ty, sau này chắc chắn sẽ không thể nào có thành tựu được.

Cho nên, bây giờ bọn họ đến sớm như vậy, chỉ bởi vì một việc, bọn họ muốn xin lỗi Trang Noãn Noãn, ăn nói khép nép cũng được, chỉ cần Trang Noãn Noãn có thể tha thứ: bọn họ, giữ lại sự tồn tại của nhóm nhạc nữ này.

Lúc này trong phòng nghỉ, hai người đều đang chờ Trang Noãn Noãn đến, không ngừng để trợ lý ra ngoài cửa đợi Trang Noãn Noãn.

Mà điểm này, Chu Đào biết hai người họ nghĩ gì, nhưng cũng không ngăn cản bọn họ, bởi vì nếu như hai người họ có thể cầu xin Trang Noãn Noãn tha thứ, giữ lại nhóm nhạc này, thì anh mong còn không được.

Trang Noãn Noãn đến cửa công ty, điện thoại của Kiều Mộ Trạch cũng vừa lúc vang lên, anh nhìn qua là điện thoại của công ty, Trang Noãn Noãn nói: “Em lên trước đi, anh Sẽ vào sau.”

Trang Noãn Noãn gật đầu, cô đi vào cửa chính của công ty, trợ lý đang chờ cô liên nhiệt tình chào đón cô nói: “Chị Noãn Noãn, chị đến rồi.”

Bây giờ tất cả mọi người trong công ty đều biết một chuyện, đó là ông chủ thần bí đứng sau công ty thì ra chính là Kiều Mộ Trạch.

Mà Kiều Mộ Trạch thích Trang Noãn Noãn như vậy, bởi vậy có thể thấy được, Trang Noãn Noãn có thể trở thành bà chủ tương lai của công ty.

Điều này khiến thân phận trong công ty của Trang Noãn Noãn ngay lập tức trở nên vô cùng cao quý.

Trang Noãn Noãn lại có chút không thích ứng nhìn bọn họ hỏi: “Sơ Niệm đến rồi à2”

“Sơ Niệm còn chưa đến.”

Trang Noãn Noãn đi ra thang máy tầng 3, đi vào trong văn phòng, lúc này cô nhìn thấy từ trong 1 phòng nghỉ, đột nhiên lao ra hai người.

Cô giật mình, định thần nhìn lại, hai người lao ra này, rõ ràng là Diệp Mạn Ni và Lâm Thiền.

Trang Noãn Noãn lập tức hô háp trở nên khẩn trương, đối với sự ác độc của hai người đó thì cô đã được lĩnh giáo ròi, chỉ muốn tránh xa hai người đó ra.

“Noãn Noãn… Noãn Noãn cậu đến rồi.” Diệp Mạn Ni dùng giọng nói chưa bao giờ thân thiết đến vậy để gọi cô.

Trang Noãn Noãn lui về sau một bước, nói với hai người: “Có chuyện gì sao?”

“Noãn Noãn, bọn mình biết sai rồi, cậu có thể tha thứ cho bọn mình không, bọn mình sau này không dám làm hại cậu nữa, cậu tha thứ cho bọn mình được không?” Lâm Thiến vẻ mặt cầu xin nói. Diệp Mạn Ni cũng không còn cao ngạo như trước nữa, cô ta đột nhiên quỳ xuống, quỳ hướng Trang Noãn Noãn, tát mạnh vào mặt mình hai cái: “Noãn Noãn, tha thứ cho bọn mình được không? Chúng mình thực sự biết sai rồi, sau này bọn mình cũng không dám làm loại chuyện khốn nạn như này nữa.”

Người ở đây, đều bị cử động của Diệp Mạn Ni dọa ngơ người, đến cả Trang Noãn Noãn cũng vậy, cô vội vàng lùi lại, không muốn để cho ai quỳ trước mặt mình.

Lâm Thiến thấy thế, quỳ xuống giống như Diệp Mạn Ni: “Noãn Noãn, xem ở tình cảm của chúng ta lúc trước, cậu tha thứ cho bọn mình đi! Được không? Chúng mình không thể không có nhóm nhạc này.”

Trang Noãn Noãn nhìn dáng vẻ quỳ xuống nhận sai của hai người họ, cô đúng là rất giật mình nhưng mà, tha thứ cho hai người họ, cô không làm được.

Đặc biệt là chuyệ hạ độc cô, đã vượt qua giới hạn của cô, xém chút nữa là khiến cho cô mắt giọng, điều này đối với cô mà nói, thì không có cái gì ác hơn chuyện này.

“Xin lỗi, tôi không thể tha thứ cho hai người.” Trang Noãn Noãn nói xong, liền bước qua hai người, đi vào căn phòng mà cô thường nghỉ ngơi.

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nhìn nhau một chút, đều kinh hoảng, Trang Noãn Noãn trở nên vô tình như thế từ bao giờ? Bọn họ cũng đã quỳ xuống cầu xin cô rồi.

Hai người lập tức đứng người lên, vừa chuẩn bị đi cầu xin Trang Noãn Noãn. Cửa phòng của Trang Noãn Noãn mở: ra, Diệp Mạn Ni xông đến trước: “Noãn Noãn, mình biết bọn mình làm thế là sai, nhưng mà, chúng mình chỉ là nhất thời nghĩ quần mà thôi, cậu có thể xin Kiều tổng tha thứ cho bọn mình không, xin anh ấy đừng đuổi bọn mình ra khỏi công ty.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi