TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

6 năm này, Mộ Phi cũng đã trải qua rất nhiều chuyện, những việc trong quá khứ, anh cũng đã buông bỏ, anh đã bắt đầu đón nhận cuộc sống mới của mình.

 

Ở nước ngoài, tại tập đoàn Hình thị, úc Hình Liệt Hàn đang liên hệ với bạn bè trong nước, thì biết được hôn lễ của Mộ Phi.

 

Chuyện này, Hình Liệt Hàn cũng không giấu Đường Tư Vũ, hắn đặt bữa trưa rồi bảo trợ lý đón Đường Tư Vũ đến.

 

Hình Liệt Hàn đã sớm ở trong nhà hàng đối diện chờ cô, lúc có thận ảnh xinh đẹp tinh tế trước cửa nhà hàng, trong ánh mắt hắn xuất hiện sự dịu dàng.

 

Hắn chăm chú nhìn cô đi đến.

 

Đường Tư Vũ hôm nay tuỳ tiện mặc một chiếc váy dài không tay mà gạo, bên ngoài khác một chiếc áo dệt kim hở cổ, trông cực kỳ có khí chất.

 

Cộng thêm khí chất nghệ thuật gia vốn có trên người cô, đi trong đám người, toả ra khí chất có một không hai.

 

Đường Tư Vũ dưới ánh mắt dịu dàng và yêu chiều của chồng mà bước đến, ngồi xuống đối diện, một bên bỏ túi xuống, một bên tò mò hỏi: “Vừa rồi trong điện thoại, anh nói có chuyện muốn nói với em, sao lại không nói trong điện thoại luôn?”

 

“Dù sao cũng cùng nhau ăn cơm trưa, vậy nên để bây giờ nói luôn!”

 

Hình Liệt Hàn cười một tiếng.

 

“Chuyện gì?”

 

Đường Tư Vũ chống cằm, chớp mắt hỏi.

 

“Là chuyện Mộ Phi, anh ta muốn kết hôn!”

 

Hình Liệt Hàn trực tiếp nói với cô.

 

Ánh mắt Đường Tư Vũ sáng lên, cũng rất vui mừng: “Thật sao?

 

Anh nghe ai nói vậy?”

 

“Là biết được từ một người bạn, hôn lễ của anh ta tổ chức vào cuối tháng này, cách bây giờ còn nửa tháng.”

 

Hình Liệt Hàn vì cô mà hỏi thăm rõ ràng.

 

Đường Tư Vũ mím môi, khẽ cười một tiếng: “Xem ra anh ấy phát thiệp mời không có mời đến em.”

 

“Em muốn đi sao?”

 

Hình Liệt Hàn cười.

 

“Mặc dù không biết anh ấy vì sao không mời em, nhưng em vẫn muốn đi chúc phúc anh ấy, anh nói em có nên đi không?”

 

Đường Tư Vũ có chút buồn rầu.

 

“Nếu như em muốn đi, anh sẽ về nước cùng em, cùng em tham gia hôn lễ.”

 

Hình Liệt Hàn ủng hộ nhìn cô, bởi vì tình cảm của Đường Tư Vũ đối với Hàn Mộ Phi đã chuyển thành tình bạn rồi.

 

Hắn cũng không có gì phải ghen tuông cả.

 

Đường Tư Vũ suy nghĩ một chút: “Vẫn là gửi đến một phần lễ đi, gửi đến một phần lễ chúc phúc, còn chúng ta không đi cũng được.”

 

Hình Liệt Hàn đồng ý với ý kiến của cô: “Cũng được.”

 

Hình Liệt Hàn nói xong, ánh mắt có chút bát đắc dĩ nói: “Anh sắp tới phải đi công tác mấy ngày.”

 

“Đi chỗ nào?”

 

“Nước K, chừng một tuần, đàm phán một hợp đồng.”

 

Mỗi lần đi công tác, hắn đều có chút áy náy, bởi vì phải xa cô, hắn có chút không nỡ.

 

“Anh cứ yên tâm đi đi! Em sẽ không buồn đâu.”

 

Đường Tư Vũ đồng ý nói.

 

Hình Liệt Hàn biết vợ sẽ không buồn, bởi vì cô cũng có sự nghiệp dương cầm của cô, cô được tuyển vào đội biểu diễn quốc gia, tiền gần đến cấp bậc âm nhạc quốc gia.

 

“Được, anh sẽ nhanh chóng xử lý xong công việc rồi trở về cùng em và con.”

 

Hình Liệt Hàn đưa tay qua, nắm lấy tay cô.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi