TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Anh không hận Trầm Duệ, bởi vì anh ta đã chăm sóc cô suốt năm năm qua. Nếu Kỷ An Tâm thực sự chấp nhận Trầm Duệ, anh cũng sẽ chúc phúc cho cô.

 

Tuy nhiên, trong mối quan hệ ba người này, chỉ có Kỷ An Tâm là có quyền lựa chọn. Anh cũng nghĩ rằng, anh muốn thử đấu tránh giành lấy cô. Nếu vẫn chưa nhìn thấy cô và một người đàn ông tiến lễ đường, anh sẽ không chết tâm, không từ bỏ.

 

Cảnh tượng trước mắt khiến tim anh đau như dao cắt, không trách ai được, chỉ có thể trách chính mình tự làm tự chịu.

 

Hoắc Kỳ Ngang ra lệnh cho đoàn xe rời đi, anh đi thẳng về biệt thự, lúc này điện thoại di động vang lên, anh cầm lên liếc nhìn, là chị gái anh.

 

“Alo! Chị.”

 

“Kỳ Ngang, chị nói cho em một chuyện này. Chị vừa đi ngang qua phòng làm việc của ba. Tình cờ nghe thấy ba gọi cho ai đó ở cục thuế bảo bọn họ phải kiểm tra cho kĩ gì đó. Chị lo quá, không biết có phải liên quan đến công ty của An Tâm không? “

 

Hoắc Kỳ Ngang cầm điện thoại gấp gáp hỏi: “Chị, chị có chắc là ba đang gọi điện cho người của cục thuế không?”

 

“Chắc mà, vậy nên chị mới lo lắng chứ! Em điều tra xem xem ba có phải đang xử lí công ty của An Tâm không.” Hoắc Viện chỉ là con gái trong nhà này, hơn nữa ba cũng đã dặn dò bảo cô đừng hỏi về chuyện của ông ấy. Vậy nên, loại chuyện thế này, cách tốt nhất là để em trai âm thầm điều tra.

 

“Được, em sẽ cho người điều tra, nếu thực sự là chuyện của An Tâm, em sẽ không khoanh tay đứng nhìn đâu.”Giọng điệu của Hoắc Kỳ Ngang đầy chắc chắn.

 

“Được, em nhất định phải bảo vệ công ty của An Tâm, đừng để con bé chịu bất kỳ tổn hại nào nữa, con bé cần nguồn tài chính đó để nuôi con.” Trong giọng nói của Hoắc Viện có cái gì đó.

 

Tuy nhiên, Hoắc Kỳ Ngang không phát hiện ra nên chỉ nói: “Được em biết rồi. Chị, hai ngày nay em ở biệt thự bên này.

 

Nếu bên ba có động tĩnh gì, chị giúp em để ý một chút.”

 

“Ừ, em cũng chú ý an toàn.” Hoắc Viện nói xong liền cúp điện thoại.

 

Hoắc Kỳ Ngang lập tức gọi một dãy số điện thoại. Đây là một người bạn của anh trong ngành thuế, anh không thường liên lạc với anh ta, nhưng mối quan hệ rất tốt.

 

Sau khi người bạn này liên lạc, Hoắc Kỳ Ngang đã xác nhận được một điều, một người nào đó trong cục thuế quả thực đang điều tra tài khoản của công ty Kỷ An Tâm, hơn nữa họ đã bí mật điều tra được vài ngày nay rồi.

 

Hoắc Kỳ Ngang không cần nghĩ cũng biết, chuyện này nhất định là bị ba anh ở phía sau thao túng. Ông ấy muốn làm gì vậy chứ? Hoắc Kỳ Ngang siết chặt điện thoại, cho dù ông ấy có định làm gì đi chăng nữa, anh cũng sẽ không để ba mình làm tổn thương Kỷ An Tâm.

 

Hoắc Kỳ Ngang cũng nhờ người bạn ở cục thuế chú ý đến vấn đề này giúp anh, có động tĩnh gì lập tức báo cho anh biết.

 

Người bạn ở cục thuế này cũng tình cờ biết rõ tình hình trong nội bộ, công ty của Kỷ An Tâm hiện tại không có vấn đề gì, nhưng cuộc điều tra vẫn chưa kết thúc, vẫn chưa thể đảm bảo sẽ không xảy ra chuyện gì.

 

Hoắc Kỳ Ngang nhíu mày, tay của ba càng lúc càng dài rồi, ông ấy còn muốn ngăn cản anh như năm năm trước sao? Không, không ai có can thiệp vào chuyện của anh. Hoắc Kỳ Ngang nghĩ rằng lần này ba mình chắc chắn sẽ không cam tâm, dù không điều tra ra được công ty của Kỷ An Tâm thì cũng chưa chắc ông ấy sẽ không cưỡng cầu mà lôi vấn đề khác ra. Ông ấy cũng chỉ có thể ra tay với công ty của Kỷ An Tâm.

 

Xem ra, ba anh vẫn cho người theo dõi chuyện anh gặp Kỷ An Tâm. Gần đây, anh sẽ cố gắng hết sức để tránh gặp mặt cô.

 

Trước khi tra rõ mọi việc, anh sẽ kìm nén xúc động muốn đi gặp cô.

 

Bên trong một toà biệt thự tư nhân, giò phút này trên ghế sofa, một người đàn ông trung niên đang ngồi vân vê tay có chút sợ hãi, anh ta có chút bị dọa sợ.

 

Nhìn người đàn ông đang ngồi đối diện, vẻ mặt uy nghiêm nhìn anh ta, hút xì gà hỏi: “Tổng thanh tra Triệu, những gì mà tôi vừa nói với cậu, cậu suy nghĩ thế nào rồi?”

 

“Điều này… Điều này không được tốt lắm! Kỷ tổng đối xử với tôi cũng không tệ, tiền lương cũng cao, sao tôi có thể phản bội cô ấy như vậy? Làm giả sổ sách cũng bị điều tra ra!”

 

“Cậu có quyền can thiệp vào mỗi một khoản tiền của công ty, chỉ cần đẩy hai tên ra để chịu tội thay, là không có quan hệ gì với ông nữa rồi.”

 

“Điều này không được tốt lắm! Mặc dù có hai người mới vào làm, vẫn chưa quen với công việc, cũng sẽ làm sai, nhưng mà, điều này…”

 

“Ò! Thì ra là giá cả của chúng ta vẫn chưa thảo luận xong sao?

 

Được, chỉ cần làm xong chuyện này, với giá ban nãy lại tăng thêm gấp đôi nữa thì sao?” Người đàn ông lại nói thêm một câu nữa. Ánh mắt của tổng thanh tra Triệu rõ ràng sáng lên, số tiền này có lẽ là tổng 10 năm tiền lương của anh ta, chỉ cần có số tiền này, anh ta chắc chắn có thể ung dung hơn không ít.

 

“Tôi vẫn còn có chút hiểu biết về tổng thanh tra Triệu, bây giờ cậu vẫn đang phải trả góp tiền nhà và tiền xe, hai khoản này đã chiếm 7 phần trong số lương của cậu rồi, vợ của cậu không có bất cứ năng lực trả nợ nào, để một mình cậu chống đỡ cả cái nhà, cậu chắc chắn là rất mệt đúng không!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi