TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Không dám không dám, tôi đã nói như vậy, dù gì ban đầu chúng ta đều thương lượng đưa con trai anh lên, chỉ vì được lợi cho tất cả chúng ta!”

 

Mặc dù Hoắc Minh rất tức giận với hành động của con trai mình, nhưng cũng không cho phép người khác phủ nhận con mình, chỉ là không giúp gì được cho bọn họ, nhưng về mặt chính trị của anh rất xuất sắc.

 

“Các cậu đều chờ tin của tôi đi! Chuyện này còn chưa xong, tôi tìm con trai tôi bàn bạc, về hết đi!” Hoắc Minh xua xua tay, bảo bọn họ rời đi.

 

Lúc này trong phòng làm việc của phó tổng thống, Hoắc Kỳ Ngang cầm một danh sách những người dưới trướng ba anh, sau khi Hoắc Kỳ Ngang lập danh sách, anh đưa cho Lý Thuy bên cạnh: “Hành động theo kế hoạch của tôi.”

 

“Thưa ngài, ngài có chắc chắn muốn làm điều này không? Ngài có biết hậu quả của việc làm này không?” Lý Thụy lo lắng nhìn anh.

 

“Tôi biết, tôi đã chờ đợi kết quả này rồi.” Hoắc Kỳ Ngang với ánh mắt kiên định nói: “Chỉ có tôi mới có thể làm được việc này.”

 

“Nếu ngài làm chuyện này, mối quan hệ giữa ngài và ba ngài có thể sẽ hoàn toàn tan vỡ.”

 

“Tôi đã chuẩn bị sẵn sàng. Tôi không thể để ông ấy phạm sai làm lần nữa, tôi cũng không thể mềm lòng thêm.” Hoắc Kỳ Ngang nhắm mắt lại: “Đi đi! Cứ điều tra, điều tra xong cho tôi kết quả luôn. “

 

Lý Thụy gật đầu: “Rõ.”

 

“Đội ngũ lần này đều do tôi đích thân chọn ra, họ đều là người của tôi. Các cậu cứ yên tâm mà làm, tôi sẽ chịu mọi trách nhiệm.” Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang như thanh gươm bén, chặt đứt mọi rào cản phía trước.

 

Lúc này, trong mắt Lý Thụy ánh lên vẻ sùng bái, cầm tài liệu trong tay, xoay người rời đi. Một trận chiến bí mật lặng lẽ bắt đầu.

 

Trong công ty của Kỷ An Tâm, cô đã ký xong hợp đồng nộp phạt. Lần này sự việc coi như đã hoàn toàn khép lại, nhưng vì danh tiếng bên ngoài của công ty cô đã bị hạ thấp nên đơn đặt hàng của công ty gần như giảm toàn bộ, cho dù đã tuyên bố việc này là hành vi cá nhân của Tưởng Y San, nhưng nó vẫn gây ra những tổn thất không thể khắc phục được đối với danh tiếng của công ty.

 

Vì triển vọng của công ty không tốt nên cũng khiến nhiều nhân viên muốn nghỉ việc.

 

Đội ngũ của Tưởng Y San đã bị Kỷ An Tâm xử lý, lúc này, quy mô của công ty đã thu hẹp ngay lập tức.

 

Mặc dù Kỷ An Tâm có chút khó khăn, nhưng cô phải cố gắng tiếp tục, quyết định làm lại từ đầu.

 

Vì đơn đặt hàng của công ty ế ẩm, công việc của Kỷ An Tâm cũng có điều chỉnh, ngược lại cô có nhiều thời gian hơn.

 

h Trước đây công ty có rất nhiều đơn đặt hàng, khiến cô về nhà vẫn phải làm thêm giờ, giờ cô có nhiều thời gian rảnh rỗi, mùa đông đến rồi, báo cáo tổng kết năm nay cũng khá ổn. Ít nhất trước khi Tưởng Y San tới, công ty đang trong trạng thái đạt lợi nhuận rất cao.

 

Kỷ An Tâm mặc một chiếc áo len kaki cao cổ và váy đen ôm ngang hông. Dáng người mảnh mai khiến cô trông như một người mẫu thời trang, vô cùng xinh đẹp.

 

Trong công ty, cô vẫn như một nữ thần trong mắt các nhân viên nam, cô như một đoá hoa trên đỉnh cao không thể với tới.

 

Trong lòng Kỷ An Tâm chưa bao giờ quên lời hứa kia, đó là một bữa ăn cô nợ Hoắc Kỳ Ngang. Cô muốn trả cho xong.

 

Kỷ An Tâm cầm điện thoại lên, nghĩ đi nghĩ lại, liền gửi đi một tin nhắn: “Tối nay anh có rảnh không? Tôi muốn mời anh đi ăn tôi.

 

Kỷ An Tâm không bao giờ nghĩ rằng anh sẽ trả lời ngay lập tức, có điều, người đàn ông đã trả lời bằng một cuộc điện thoại.

 

Kỷ An Tâm sửng sốt trước cuộc gọi của anh, cô hít một hơi thật sâu, sau đó nhắc máy: “Alo!”

 

“Tối nay anh rảnh.” Người đàn ông ở đầu dây bên kia trầm giọng đáp.

 

“ÒI Được rồi, để tôi đặt nhà hàng! Anh thường dùng cơm ở đâu?” Kỷ An Tâm nghĩ đến thân phận của anh, nên không phải nhà hàng nào cũng có thể mời được anh tới.

 

Trước đây công ty có rất nhiều đơn đặt hàng, khiến cô về nhà vẫn phải làm thêm giờ, giờ cô có nhiều thời gian rảnh rỗi, mùa đông đến rồi, báo cáo tổng kết năm nay cũng khá ổn. Ít nhất trước khi Tưởng Y San tới, công ty đang trong trạng thái đạt lợi nhuận rất cao.

 

Kỷ An Tâm mặc một chiếc áo len kaki cao cổ và váy đen ôm ngang hông. Dáng người mảnh mai khiến cô trông như một người mẫu thời trang, vô cùng xinh đẹp.

 

Trong công ty, cô vẫn như một nữ thần trong mắt các nhân viên nam, cô như một đoá hoa trên đỉnh cao không thể với tới.

 

Trong lòng Kỷ An Tâm chưa bao giờ quên lời hứa kia, đó là một bữa ăn cô nợ Hoắc Kỳ Ngang. Cô muốn trả cho xong.

 

Kỷ An Tâm cầm điện thoại lên, nghĩ đi nghĩ lại, liền gửi đi một tin nhắn: “Tối nay anh có rảnh không? Tôi muốn mời anh đi ăn tôi.

 

Kỷ An Tâm không bao giờ nghĩ rằng anh sẽ trả lời ngay lập tức, có điều, người đàn ông đã trả lời bằng một cuộc điện thoại.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi