TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Anh sẽ nấu cơm vì người khác, trong lòng anh địa vị của cô sẽ trở nên không quan trọng nữa.

 

Lam Sơ Niệm lật người lại, ánh mắt trong veo chớp chớp dường như có cảm giác đau lòng kì lạ.

 

Sáng sớm, ở trong đô thị lớn phồn hoa này trình diễn cảnh tượng xe cộ nườm nượp, Trang Noãn Noãn giúp bà ngoại gói đồ ăn sáng lại, ăn sáng xong cô liền ở nhà nghỉ ngơi, mà bà ngoại của cô thích đi ra ngoài cùng các bạn đánh bài dưới tán cây, thả lỏng tâm trạng.

 

Trang Noãn Noãn ngồi trên ghế sofa, cầm lấy tắm ảnh của ba mẹ lặng lẽ ngắm.

 

Cô nghĩ, sẽ có một ngày cô sẽ thay hai người rửa oan.

 

Trong nhà Lý Đạt, ông ta chắc chắn hai sát thủ kia đã trốn kĩ, bây giờ ông ta phải báo cái chuyện này cho Kiều Huy Minh.

 

Kiều Huy Minh ở nước ngoài nghe xong chuyện này cũng kinh ngạc, không ngờ chuyện này còn kéo cháu trai Kiều Mộ Trạch của ông ta vào, với lại Kiều Mộ Trạch còn bảo vệ Trang Noãn Noãn, rất rõ ràng đứa cháu trai thích cô gái này.

 

“Kiều phó tổng, chúng ta phải làm sao? Có Kiều Mộ Trạch bảo vệ Trang Noãn Noãn, chỉ sợ việc này sẽ trở nên càng ngày càng phức tạp rồi.”

 

“Hừ! Thân phận của Trang Noãn tuyệt đối không xứng với bối cảnh thân phận của cháu trai tôi, xem ra tôi phải nghiêm túc thay đứa cháu trai này tìm một cô gái môn đăng hộ đối rồi.”

 

Ngày thứ hai Trang Noãn Noãn về nước, Chu Đào đúng lúc gọi điện thoại đến hỏi thăm, cô liền nói về rồi, Chu Đào bảo cô nghỉ ngơi hai ngày, bởi vì anh nhận được một nhãn hiệu ở sân ga, bên tổ chức đặc biệt mời nhóm cô cùng nhau đi đến sân ga.

 

Trang Noãn Noãn cũng không thể từ chối cơ hội tạo ra lợi ích giá trị cho công ty nên cô đồng ý.

 

Sau khi tắt máy điện thoại của Chu Đào, cô vừa muốn đến nhà bếp chuẩn bị bữa trưa, điện thoại của cô lại vang lên lần nữa, cô cầm lên nhìn một cái là một dãy số lạ có chút quen mắt, cô đưa tay ra nhận: “Alo, xin chào.”

 

“Tôi là Kiều Mộ Trạch.” Giọng đàn ông trầm, có từ tính ở đầu bên kia truyền đến.

 

Mắt của Trang Noãn Noãn hơi trợn lên, là anh sao!

 

“Buỗi trưa có rảnh không?” Đầu bên kia tiếp tục hỏi một câu.

 

Trang Noãn Noãn lập tức trả lời lại: “Có.”

 

“Chuẩn bị hết tài liệu ba cô để lại, chút nữa tôi lái xe qua đón cô, buổi trưa cùng ăn cơm, tôi muốn xem những tài liệu đó.”

 

Kiều Mộ Trạch phân phó nói.

 

Trang Noãn Noãn thấy đó là việc của ba mẹ, cô sao có thể không đồng ý chứ, cô gật gật đầu: “Được, tôi lập tức tìm ra, tôi đợi anh.”

 

*Ù!” Đầu bên kia trả lời một câu rồi tắt máy.

 

Trang Noãn Noãn nghĩ đến việc gì còn muốn nói tiếp, nhưng chỉ nghe thấy tiếng tút tút, cô không nhịn được ý nghĩ tò mò, cô chưa nói với anh địa chỉ cô ở hiện tại mà? Sao anh có thể đến đón cô chứ?

 

Nghĩ xong, Trang Noãn Noãn cũng không gọi điện lại cho anh, soạn một tin nhắn gửi đến cho anh. Cô đến phòng của bà ngoại, bà ngoại là một người cực kì thích thu nhặt, chỉ cần là đồ quan trọng trong nhà, bà sẽ sắp xếp vô cùng gọn gàng, cô kéo một ngăn kéo ở dưới cái tủ của bà ngoại, chỉ thấy bên trong ngăn nắp để một túi tài liệu, bên trong này toàn bộ là tài liệu ba để lại lúc ba còn sống. Lúc đầu bà ngoại cho rằng nó rất quan trọng nên đã cất ở đây, bốn năm nay không hề bị mắt đi, Trang Noãn Noãn cầm tài liệu ra, cô lật đi lật lại, những tài liệu đó đều là tài liệu kết toán của công ty, cho dù cô xem rồi cũng không hiểu, nhưng Kiều Mộ Trạch nhát định có thể xem hiểu.

 

Trang Noãn Noãn cầm tài liệu để vào trong túi, cô gọi điện thoại cho bà ngoại nói là buổi trưa cô không ăn cơm ở nhà, đúng lúc bà ngoại cô nói có chị em tốt mời bà đến nhà bà ấy dùng cơm.

 

Trang Noãn Noãn cũng yên tâm rồi, bà ngoại là một người vui vẻ, cũng quen được rất nhiều bạn tri kỉ, vì vậy cuộc sống tuổi già của bà không hề cô đơn.

 

Trang Noãn Noãn ngồi trên ghế sofa, cầm điện thoại xem tin tức trên mạng một lúc, sẵn tiện đợi Kiều Mộ Trạch.

 

Cô tra tên mình trên mạng, đột nhiên xuất hiện từng hàng từng hành liên quan đến dòng chữ cô tìm kiếm, được đẩy lên trên quả nhiên là tin đồn cô và Kiều Mộ Trạch ở bên nhau.

 

Trang Noãn Noãn không nhịn được có chút ngại ngùng, rõ ràng hai người không có quan hệ gì, lại bị gắn mác thân mật, yêu đương, cô là người đương sự thật sự cảm thấy rất khó xử.

 

Dù sao đây là việc quan trọng ở trong đời, toàn dựa vào sự đồn đại ở bên ngoài.

 

Khoảng 11 rưỡi, điện thoại của Trang Noãn Noãn vang lên, là của Kiều Mộ Trạch.

 

Anh đã ở cửa tiểu khu của cô rồi.

 

Trang Noãn Noãn đi ra cửa chính liền nhìn thấy dưới mặt trời một chiếc xe thể thao Cadillac màu xám cực kì chói mắt, mang theo màu sắc và cảm nhận chưa từng có, khiến người đi qua đều phải quay đầu nhìn tán thưởng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi