TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Còn cô gái đang kiếng chân giơ hai tay kia lại không biết chiếc áo choàng tắm vốn dĩ đã rộng, ở dưới động tác của cô như này sẽ lộ ra cảnh đẹp gì.

 

Cộng thêm chiều cao của người đàn ông, anh muốn thưởng thức chỉ cần nhìn thoáng qua là có thể thấy.

 

“Không có gì.” Lam Thiên Hạo không muốn chiếm tiện nghỉ của cô, đưa tay giữ bàn tay nhỏ của cô lại: “Em còn có chỗ nào khó chịu nữa không?”

 

“Tắm sạch sẽ là ổn rồi, em lo cho dây thanh quản của Noãn Noãn, không biết vì sao đột nhiên lại nghiêm trọng như vậy.”

 

“Đừng lo, Mộ Trạch nhất định sẽ đưa cô ấy đi kiểm tra.”

 

“Haizz! Một buổi họp mặt cứ như vậy kết thúc rồi.” Lam Sơ Niệm cực kỳ thấy tiếc nuối.

 

Cô quay người trở lại lấy điện thoại của Lam Thiên Hạo lên mạng, nhìn thấy phản ứng trên mạng của fan hâm mộ đối với sự việc này, cũng may cô nhìn thấy rất nhiều câu nói tích cực, không có trách bọn họ, đều là đau lòng cho họt Trong phòng Kiều Mộ Trạch, trợ lý của Chu Đào mang quần áo của Trang Noãn Noãn lên phòng cho cô mặc, Kiều Mộ Trạch chuẩn bị đưa cô đến một bệnh viện tư nhân. Ngồi trong xe, giọng nói của Trang Noãn Noãn vẫn khàn và khó nghe như cũ, nói chuyện có chút khó khăn, hơn nữa bởi vì cổ họng đau rát khiến cho cô vẫn luôn không dám nói chuyện, càng xoa cổ họng nhiều hơn.

 

Kiều Mộ Trạch cả chặng đường nhìn cô vừa đau lòng vừa lo lắng, anh biết dây thanh quản đối với cô có ý nghĩa như: thế nào.

 

Rất nhanh đã đến bệnh viện, Kiều Mộ Trạch trực tiếp đưa cô vào văn phòng làm việc của bác sĩ, bác sĩ ngay lập tức kiểm tra dây thanh quản của Trang Noãn Noãn, hơn nữa còn hỏi tình hình dạo gần đây của cô.

 

“Trang tiêu thư, gần đây cô có ăn đồ ăn nóng hay là uống thuốc gì không?”

 

Trang Noãn Noãn nghĩ ngợi rồi lắc đầu: “Không có, tôi vẫn luôn bảo vệ tốt dây thanh quản dủa mình, không ăn những đồ ăn nóng có ảnh hưởng tới dây thanh quản, gần đây tôi cũng không uống thuốc gì cả.”

 

Kiều Mộ Trạch và Trang Noãn Noãn ăn uống cùng nhau nên anh cũng có thể khẳng định được: “Cô ấy không có ăn đồ ăn nóng.”

 

Bác sĩ kiến nghị Trang Noãn Noãn nên đi chụp X-quang, Trang Noãn Noãn cực kỳ căng thẳng, cô sợ dây thanh quản của mình xảy ra vấn đề nghiêm trọng gì.

 

Cô chụp phim xong, Kiều Mộ Trạch lập tức đỡ cô: “Đừng lo lắng, lát nữa sẽ có kết quả thôi.”

 

Kết quả rất nhanh được đưa đến văn phòng làm việc của bác sĩ, sau khi bác sĩ xem xong có chút kinh ngạc: “Trang tiểu thư, tình hình dây thanh quản của cô không lạc quan lắm, sưng đỏ cộng thêm có chút tụ máu, bắt buộc phải nhanh chóng uống thuốc trị liệu.”

 

“Uống thuốc là có thể khỏi sao?”

 

“Uống thuốc còn phải kết hợp với đồ ăn sinh hoạt hàng ngày thì sẽ không sao nữa.” Bác sĩ còn cực kỳ lạc quan kiến nghị.

 

Trong lòng Trang Noãn Noãn nhẹ nhõm, chỉ là cô hoàn toàn không biết làm thế nào mà dây thanh quản của bản thân lại xuất hiện vần đề như này.

 

Bác sĩ nhìn Trang Noãn Noãn một cái: “Tôi biết cô là ca sĩ, nên cô bình thường càng phải cẩn thận chú ý nhiều hơn về phương diện này, dù sao nếu dây thanh quản xảy ra vấn đề sẽ ảnh hưởng đến công việc của cô.”

 

“Bác sĩ, tôi thật sự không biết tại sao dây thanh quản của tôi lại trở nên như này, buổi sáng vẫn còn ổn.” Trang Noãn Noãn lo lắng nói: “Có phải dây thanh quản của tôi có vấn đề nghiêm trọng gì không?”

 

“Dựa vào tình hình hiện tại của dây thanh quản, chỉ có mỗi nhiệt và sưng là vấn đề tương đối nghiêm trọng, không còn vấn đề gì khác.”

 

“Noãn Noãn, trước khi lên sân khấu em có ăn cái gì không? Hoặc là uống cái gì?” Kiều Mộ Trạch lập tức suy nghĩ nguyên nhân theo hướng khác.

 

Trang Noãn Noãn vừa rồi còn chưa nghĩ đến chuyện người khác gây bắt lợi cho cô, nhưng lúc này cô mới nhớ ra: “Trước khi lên sân khấu, em có uống nửa cốc nước.”

 

“Ai đưa nước cho em?” Kiều Mộ Trạch lo lắng, chắc chắn là cốc nước đó có vấn đề.

 

Trang Noãn Noãn suy nghĩ một chút: “Là trợ lý Tiểu Lan.”

 

“Quan hệ giữa em và cô ta bình thường như thế nào?”

 

Kiều Mộ Trạch khẳng định đây là một trò hãm hại ác ý.

 

Trang Noãn Noãn chớp mắt không tin Tiểu Lan sẽ làm như vậy: “Cô ấy là trợ lý cho việc sinh hoạt của bọn em, bình thường đối với bọn em đều rất tốt, nên cũng không có kết thù hận gì cả.”

 

“Anh sẽ điều tra chuyện này, em ngoãn ngoãn uống thuốc trước đi.” Kiều Mộ Trạch thấp giọng nói.

 

Kiều Mộ Trạch ra ngoài gọi điện cho Chu Đào, bảo Chu Đào tạm thời không để cho nhân viên rời đi.

 

Mặc dù Chu Đào cảm thấy kỳ lạ nhưng vẫn làm theo.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi