TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Không! Bà ta tuyệt đối sẽ không để cho con nhỏ đó phá hoại hạnh phúc của họ.

 

Y phu nhân hiện tại tên là Trương Đỉnh Hương, bà ta từng là một nhân viên tài vụ của công ty của Y Cảnh Long.

 

Trong một cuộc họp thường niên, bà ta đã đỡ Y Cảnh Long lúc trẻ đang say rượu đi nghỉ ngơi, lợi dụng lúc ông đang say rượu không tỉnh tảo, bà ta đã chủ động hiến thân.

 

Sau chuyện đó, Y Cảnh Long vô cùng hối hận, liên tục dùng tiền tài bồi thường cho bà ta. Năm đó bà ta cho rằng chỉ cần có tiền là đủ rồi, thế nhưng ba tháng sau, bà ta phát hiện mình mang thai rồi, bà ta không chút do dự, quyết định muốn sinh đứa trẻ này ra.

 

Thế là lúc đó, bà ta và vợ Y Cảnh Long cùng lúc mang thai, bà ta chỉ mang thai sau hai tháng.

 

Bà ta rời khỏi công ty, bí mật sinh đứa trẻ ra. Tuy nhiên, bà ta không cam lòng một mình nuôi con gái nên đã đòi tiền của Y Cảnh Long, nhưng số tiền đó lại được bà ta dùng để mua chuộc hai bảo mẫu, đem đứa con gái mới được ba tháng tuổi của ông và vợ trộm ra ngoài, khiến cho người vợ của ông vốn sau sinh yếu ớt, sức khoẻ không tốt, vì quá nhớ thương con mà trầm cảm nặng, ốm đau suốt 3 năm trời. Cuối cùng, bà ta lại nói bảo mẫu lén mua ít thuốc ngủ để bên gối, lúc nào mắt ngủ thì uống vài viên.

 

Thế nhưng, Y phu nhân nhất thời không nghĩ thoáng, nuốt hết toàn bộ thuốc ngủ, cuối cùng lúc đưa đến bệnh viện đã không thể cứu chữa được nữa rồi.

 

Tất cả những điều này đều là do Trương Đinh Hương đứng đằng sau gây ra, thậm chí đến Y Cảnh Long cũng không biết, ông mắt đi con gái, lại mất đi vợ mình, có một đoạn thời gian tinh thần ông vô cùng sa sút.

 

Mà một năm sau, Trương Đinh Hương có tình dẫn con gái đến gặp ông, sau đó tìm cơ hội nói với ông chuyện bà ta đã sinh con gái ra.

 

Y Cảnh Long lại cảm thấy rất có lỗi với bà ta, giờ đây ông cũng đã không còn gì nữa, vậy nên ông cưới bà ta, cho con gái của bọn họ một gia đình trọn vẹn. Đến bây giờ ông cũng không hề biết gì về sự việc năm đó.

 

Chỉ có Trương Định Hương biết tắt cả những bí mật này, bà ta nghĩ rằng cả đời này bà ta sẽ trải qua cuộc sống sung túc phú quý này, nào ngờ đứa trẻ đáng lẽ đã chết năm đó lại đột nhiên quay trở lại.

 

Thế này thì làm sao bảo bà ta không hoảng loạn cơ chứ?

 

Năm đó Y Cảnh Long vẫn luôn nghĩ rằng là do kẻ thù kinh doanh của mình ra tay hại đứa trẻ đó, nhưng ông đã cố gắng hết sức vẫn không điều tra ra gì.

 

Sau này, Y Cảnh Long đầu tư đúng hướng, giá trị con người cũng tăng lên, mà bà ta mỗi ngày cũng cùng con gái mình trải qua cuộc sống giàu có sung túc này, cùng bước vào giới thượng lưu.

 

Sắc mặt Trương Đinh Hương tối sầm lại, bây giờ bà ta vẫn đang suy nghĩ về việc tìm hai người bảo mẫu năm đó, nếu có thể bà ta sẽ khiến cho hai người bảo mẫu đó biến mắt khỏi thế giới này, như vậy thì sẽ không còn ai biết chuyện gì đã xảy ra năm đó nữa.

 

Đối với bà ta, chỉ cần là người cản đường hạnh phúc của bà ta thì đều phải bị loại bỏ.

 

Ở dinh thự nhà họ Y, Lam Sơ Niệm và Lam Thiên Hạo đang ngồi uống trà trong phòng làm việc. Lúc này, Y Tư Nhã bưng trái cây bước vào, cô ta đã thay đổi vẻ mặt ghen tị và tức giận ban nấy, trìu mến nhìn Lam Sơ Niệm nói: “Chị, xin chào, chuyện vừa nãy, em rất xin lỗi, chỉ là em nhắt thời không thể tiếp nhận được chuyện này.”

 

Lan Sơ Niệm vô cùng sửng sót, không ngờ Y Tư Nhã lại đột nhiên thay đổi thái độ với cô. Đương nhiên, cô cũng rất muôn có thê hòa thuận với gia đình của cha.

 

“Không sao đâu, chị mong là sự xuất hiện đột ngột của chị không làm phiền đến cuộc sống của mọi người.” Lam Sơ Niệm đứng lên nói.

 

“Không đâu, không đâu, em vẫn luôn muốn có thêm một người chị em gái. Có thêm một người chị, em còn mừng chết đi được ấy chứ!” Y Tư Nhã cười tươi nói. Đồng thời, mắt cô ta chuyển sang khuôn mặt của Lam Thiên Hạo: “Lam tiên sinh, chào anh, cảm ơn gia đình anh đã nuôi nắng chị gái của em.”

 

Thấy cô ta hiểu chuyện như vậy, sự tổn hại đối với Lam Sơ Niệm cũng đã giảm bớt, anh đáp: “Không cần cảm on, đây là việc chúng tôi nên làm.”

 

Y Tư Nhã đặt trái cây xuống trước mặt họ: “Hai người ăn trái cây đi, mẹ em đang trên đường về nhà. Tối nay, em sẽ giới thiệu mẹ với hai người.”

 

Lam Sơ Niệm nhìn đứa em gái chỉ nhỏ hơn mình tầm một tháng tuổi này, trong lòng cô vẫn có chút kinh ngạc. Bây giờ cô rất muốn xem xem mẹ của cô ta là người như thế nào.

 

Lam Thiên Hạo nhìn thấu được mọi chuyện. Nếu Y Tư Nhã không phải là em gái cùng ba khác mẹ của Lam Sơ Niệm, anh đã vô cùng chán ghét hành vi vừa rồi của cô ta rồi.

 

Y Tư Nhã có ý đối xử tốt với Lam Thiên Hạo, khiến Y Cảnh Long nhìn thấy, ông không nhịn được trong lòng được an ủi, ông chính là hy vọng như vậy, hai cô con gái sống hoà thuận bên nhau, cả nhà cũng sẽ hoà thuận như vậy.

 

Chính vào lúc này, trong sân ở ngoài cửa, truyền đến tiếng chuông mỏ cửa, một người đàn bà cả người là vàng ngọc xách túi, hai người giúp việc đi ở đằng sau xách thức ăn đi vào.

 

Lam Sơ Niệm và Y Tư Nhã đang ngồi nói chuyện ở trong sân đứng dậy nhìn về phía bên đó.

 

Y Tư Nhã phát hiện lúc nói chuyện tâm tư của Lam Sơ: Niệm không hề thâm trầm lắm, cô ta càng thêm yên tâm rồi.

 

“Mẹ con về nhà rồi.” Y Tư Nhã nói xong, lập tức vui mừng đi đến trước mặt của Trương Định Hương: “Mẹ.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi