TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Lúc ở trong phòng tập có thể lộ ra thân hình, người phụ nữ này không sợ bị đàn ông dòm ngó sao?

 

Hơn nữa quả thật là như vậy, xung quanh Bạch Hạ đã có không ít đàn ông lần lượt tiếp cận, mặc dù cô không phát hiện ra, nhưng những người đàn ông đó đều đang nhìn lén cô.

 

Hình Nhất Phàm lập tức gọi cho cô.

 

“Alo…” Giọng nói thở hỗn hển của cô ở đầu dây bên kia truyền đến.

 

*Cô ở phòng tập nào?” Hình Nhất Phàm trầm giọng hỏi.

 

*ÒI Chính là tòa nhà ở đối diện tiểu khu của chúng ta đó, phòng tập tên là Kiện Sĩ Bảo.” Bởi vì chạy được một lúc nên trong giọng nói của Bạch Hạ mang theo chút thở gấp.

 

Nhưng cô lại không biết rằng giọng nói qua điện thoại của cô khiến trong đầu của Hình Nhất Phàm hiện lên một vài hình ảnh không nên nghĩ.

 

*Để tôi qua đó.” Hình Nhất Phàm trực tiếp cúp máy, nói xong anh vừa cởi bộ vest vừa cởi cà vạt đi về phía giá treo đồ trong phòng.

 

Năm phút sau, bộ vest trên người anh lập tức được thay bằng bộ đồ thể thao màu đen, Hình Nhất Phàm cầm theo điện thoại và chìa khóa trực tiếp đi ra ngoài.

 

Lúc này Bạch Hạ đang chạy trên máy chạy bộ, nghe thấy Hình Nhất Phàm muốn đến đây cô ngắn người, anh cũng muốn đến đây tập luyện sao?

 

Quả nhiên mười phút sau, bóng dáng của Hình Nhất Phàm xuắt hiện ở quây lễ tân, anh không nói nhiều lời liền làm một cái thẻ tập đắt tiền nhất ở quây lễ tân, sau khi làm xong Hình Nhất Phàm mới đến chỗ cô.

 

Chỉ nhìn thấy xung quanh Bạch Hạ quả nhiên có một đám đàn ông vây quanh, còn Bạch Hạ mặc một chiếc áo t-shirt màu trắng và một chiếc quần thể thao khiến cho thân hình cô lộ ra dáng vẻ mảnh mai.

 

Cô đổ mồ hôi khiến da thịt toàn thân đều trắng, còn có một hương thơm tươi mát.

 

Hình Nhất Phàm nheo mắt, đột nhiên có một loại kích động muốn đưa cô ra khỏi nơi này.

 

Bạch Hạ cảm thấy đằng sau có người đi tới, cô quay đầu lại nhìn lập tức cong môi người: “Anh đến rồi à.”

 

Nói xong cô ấn nút dừng lại, bước xuống người đổ đầy mồ hôi, không thể không nói, sau khi luyện tập xong cô cảm thấy cực kỳ khỏe, mặc dù mệt nhưng sau cơn mệt ấy thì người sẽ cảm thấy thoải mái hơn.

 

Đúng lúc này, người đàn ông bên cạnh Bạch Hạ có việc rời đi, Hình Nhất Phàm bước lên nói với cô: “Còn tập nữa không?”

 

Bạch Hạ cười nói: “Được thôi!” Có anh ở đây cô càng có động lực tiếp tục kiên trì.

 

Bạch Hạ bước chậm rãi, còn người đàn ông bên cạnh cô đang chạy, trong lòng Bạch Hạ cảm thấy ngọt ngào.

 

Cô không khỏi nghĩ đến lời của ba, thứ bảy tuần này cô nên làm thế nào để đưa anh về nhà đây!

 

Nhưng nếu như không đưa về được, ba cô có phải sẽ đoán là cô đang lừa ông hay không? Có khi nào ông còn muốn tác hợp cho cô và Tạ Nhất Vĩ? Giống như bữa cơm ngày hôm nay vậy, cô thật sự không muốn ăn nữa.

 

Cho nên, Bạch Hạ quyết định để Hình Nhất Phàm đóng giả làm bạn trai cô, cùng cô về nhà một chuyến để ứng phó với ba.

 

Bạch Hạ có chút lo lắng suy nghĩ, liệu anh có đồng ý hay không?

 

Hai người ở phòng tập đến sáu rưỡi, Bạch Hạ cũng đã kiệt sức rồi, nhưng Hình Nhất Phàm ngoài chạy bộ anh còn tập những bài tập khác, Bạch Hạ biết anh có được thân thể rắn chắc như này, có thể thấy anh thường xuyên tập thể hình.

 

“Buổi tối cùng nhau ăn cơm đi! Tôi mời anh.” Bạch Hạ có điều muốn nhờ, nên cô càng phải lấy lòng anh.

 

Đương nhiên Hình Nhất Phàm cũng sẽ không từ chối: “Được.”

 

Bạch Hạ cũng không muốn lái xe, đúng lúc gần đây có tiệm ăn, cô dẫn Hình Nhất Phàm cùng nhau qua đó, tật xấu kén chọn của anh cũng đã thay đổi, chỉ cần là quán ăn cô chọn anh đều sẽ ăn.

 

Có điều, Bạch Hạ cũng không tiết kiệm gì, cô đưa anh đến một nhà hàng cao cấp.

 

Sau khi gọi món xong, đôi mắt to của Bạch Hạ có chút ngượng ngùng nhìn anh cười: “Hình Nhất Phàm, tôi có chuyện này muốn nhờ anh giúp đỡ.”

 

Hình Nhất Phàm cằm cốc trà nhướng mày nhìn cô: “Có chuyện gì?”

 

“Cũng không phải chuyện gì to tát, chính là muốn nhờ anh thuận tiện giúp một chút.” Bạch Hạ có chút lúng túng nói.

 

*Nói đi!” Hình Nhất Phàm ngược lại hiếu kỳ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi