TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Ư…” Bạch Hạ đồng dạng cũng không có kinh nghiệm, kinh hoảng là khó tránh khỏi, cô trừng mắt, nhìn cánh môi của anh, đầu óc trồng rỗng.

 

Hình Nhất Phàm híp mắt, cô gái này chẳng lẽ không biết, lúc hôn môi phải nhắm mắt lại sao?

 

Hình Nhất Phàm đành phải buông cô ra, bớt chút thời gian nhắc nhở cô: “Nhắm mắt lại.”

 

Bạch Hạ lập tức vội vàng nhắm mặt lại, nhưng mà nụ hôn của người đàn ông lại một lần nữa hạ xuống. Cảm quan của Bạch Hạ mẫn cảm chuyển khắp cả người, không nghĩ tới lúc nhắm mắt lại, nụ hôn này càng làm cô nóng lên.

 

Rốt cục, Hình Nhất Phàm buông cô ra, cũng không phải do anh đã hôn đủ mà là nếu tiếp tục hôn anh thực sự không thể nhịn được nữa, anh đã khắc chế tới cực hạn rồi.

 

Bạch Hạ được buông ra, làm lộ ra gương mặt đã hồng đến muốn nhỏ máu, hai phiến môi đỏ rực cực kỳ tiên diễm.

 

Cô không khỏi vội vàng đứng lên, nói với người đàn ông sau lưng: “Anh… anh nghỉ ngơi đi! Tôi về trước đây. “

 

Nói xong, Bạch Hạ vội vàng rời đi, còn ôm Đóa Đóa rời đi.

 

Trở lại nhà của mình, Bạch Hạ mới phát hiện có chút khó thở, cô ôm ngực, đầu óc vẫn trống rỗng như cũ.

 

Trời ạ! Sao anh lại có thể như vậy! Cô lại để cho anh hôn rồi!

 

Bạch Hạ đặt Đóa Đóa xuống, nhanh chóng chạy đi uống nước để bình phục tâm trạng, đồng thời cô mới phát hiện, hôn là một chuyện ngọt ngào như vậy.

 

Cô che mặt, không thể nghĩ nữa, thật xấu hổ, phải tiếp tục đối mặt với anh th nào đây!

 

Ở căn nhà kế bên, Hình Nhất Phàm đi vào phòng tắm, dội nước lạnh đề hạ nhiệt. Không được phát tiết khiến anh vô cùng ảo não, chỉ có thể dựa vào chính mình, trong đầu toàn là hình ảnh của Bạch Hạ.

 

Phải một lúc Bạch Hạ mới bình tĩnh trở lại, cô muốn đi ra ngoài một chút, hơn nữa trái cây trong nhà cũng không còn, cô vừa hay có thể ra siêu thị phụ cận mua một ít.

 

Bởi vì nếu cứ ở trong nhà, cô vẫn luôn nghĩ mãi đến chuyện hôn này. Bạch Hạ xuống lầu hít thở không khí, đầu óc mới chậm rãi thanh tỉnh lại, cô theo đường nhỏ bên cạnh chậm rãi bước đi.

 

Thình lịnh cô nghe phía sau có người gọi mình: “Này! Đợi một chút!” “

 

Bạch Hạ nghe thấy âm thanh này liền hoảng sợ, đây không phải tiếng Đỗ An Kỳ sao?

 

Quả nhiên, cô quay đầu lại, không phải Đỗ An Kỳ thì là ai?

 

Cô ta cũng là bộ dạng vừa ra khỏi nhà, cô ta một bên đánh giá Bạch Hạ, một bên đi đến.

 

“Cô sao có thể thế này chứ? Cô rõ ràng là bạn gái Hình Nhất Phàm, vậy mà lại lừa tôi.”

 

Bạch Hạ ngạc nhiên, việc lần trước thực sự là hiểu lầm thôi.

 

“Xin lỗi, tôi cũng không muốn làm như vậy, chỉ là chưa kịp nói với cô mà thôi.” Bạch Hạ chỉ đành giải thích một câu.

 

Đỗ An Kỳ tuy rằng thích Hình Nhất Phàm, nhưng cô ta nhìn bộ dạng của Bạch Hạ cũng không tồi, cô ta cắn môi: “Hóa ra anh ấy thích dạng như cô!”

 

Bạch Hạ sửng sốt, đành phải cười trừ.

 

Đỗ An Kỳ tuy rằng thấy thật đáng tiếc bản thân không thể trở thành bạn gái Hình Nhát Phàm, nhưng mà Bạch Hạ nhìn cũng không tồi, thanh thuần xinh đẹp lại đáng yêu, rất xứng đôi với Hình Nhất Phàm.

 

“Vậy chúc phúc cho hai người, dù sao cũng là hàng xóm, sau này có rảnh thì sang chơi.” Đỗ An Kỳ nói.

 

Bạch Hạ không khỏi thờ phào nhẹ nhõm trong lòng, vừa rồi cô còn tưởng Đỗ An Kỳ sẽ vô cùng tức giận.

 

“Cảm ơn cô! Cũng hi vọng cô sẽ sớm gặp được người mình thích.” Bạch Hạ cũng chúc phúc cô ấy.

 

Đỗ An Kỳ cười nói trai, tôi chỉ muốn kiếm tiền.

 

“Tôi hiện tại không có thời gian tìm bạn Bạch Hạ lập tức thích loại tính cách này, cô cười nói: “Tôi đi mua trái cây!”

 

“Vậy sao? Vừa lúc tôi cũng muốn đi mua ít trái cây, phía trước có một tiệm.” “

 

“Đúng, tôi cũng đến đó.” Bạch Hạ cười nói.

 

“Vậy cùng đi đi!” Đỗ An Kỳ nói, kì thực cô ấy vô cùng hiếu kì về chuyện tình cảm của Bạch Hạ và Hình Nhất Phàm, có thể trở thành bạn gái của nam thần, cùng với cuộc sống tình cảm của anh vô cùng hiều kì.

 

“À, cô tên là gì?” “

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi