TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Tiểu Lam à! Cháu có bạn gái chưa?” Ông Bùi tò mò hỏi.0Lam Thiên Thần cười đáp một câu: “Chúa độc thân. “

 

“Vậy vừa hay, Nguyệt Hoàng nhà ông vẫn còn độc thân, nếu cháu không chê Nguyệt Hoàng nhà ta thì hai đứa có thể thử hẹn hò!”

 

Ông Bùi cũng rất thích Lam Thiên Thần.

 

Lam Thiên Thần cười rộ lên: “Ông Bùi yên tâm, chúng cháu đang trong giai đoạn hẹn hò.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi quýnh lên, đứng dậy nói: “Không phải cậu cần quay về sao?”

 

“Phải không? Hai đứa đang hẹn hò sao?” Mẹ Bùi ở bên cạnh kinh hỉ nói.

 

“Không phải! Chúng con chỉ là bạn bè, hơn nữa là quan hệ cấp trên cấp dưới.” Bùi Nguyệt Hoàn sửa chữa.

 

“Hôm nay là sinh nhận cháu, Nguyệt Hoàng cùng cháu trải qua sinh nhật, còn tặng cháu quà! Tuy miệng cô ấy không thừa nhận, nhưng mà chúng cháu thật sự đang hẹn hò.”

 

Lam Thiên Thần hướng ba vị trưởng bối bảm báo chỉ tiết.

 

Trong lòng Bùi Nguyệt Hoàng cứng lại, người này lấy đâu ra tự tin như vậy? Ai nói bọn họ đang hẹn hò?

 

“Ông nội, ông nghỉ ngơi sớm một chút, nếu không có việc gì thì đừng lén uống rượu, hôm nào cháu lại đến thăm ông.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng vừa nói, vừa kéo tay Lam Thiên Thần: “Chúng ta đi thôi!”

 

Lam Thiên Thần hướng ba vị trưởng bối phía sau vẫy tay: “Tạm biệt, lần sau cháu lại đến thăm ông.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng thật sự đã muốn lôi anh ra ngoài, đóng cửa lại, cô nặng nề tâm sự đi về hướng thang máy.

 

Trong phòng, ong Bùi thở dài nói: “Đứa nhỏ này nếu có thể đến Bùi gia chúng ta ở rễ thì thật tốt biết bao!”

 

“Đúng vậy! Để Nguyệt Hoàng đem cậu ấy về đây đi!

 

Tương lai để bọn nó quản lý công ty, sẽ không sợ Nguyệt Hoàng một mình vát vả nữa.” Ba Bùi cũng thực vừa lòng.

 

Trong thang máy, ánh mắt Lam Thiên Thần gắt gao dừng trên gương mặt người phụ nữ bên cạnh, anh thực sự buồn bực khó hiểu.

 

*Ở trước mặt người nhà em thừa nhận quan hệ của chúng ta khó như vậy sao?” Lam Thiên Thần có chút hờn giận nói.

 

Bùi Nguyệt Hoàng cắn đôi môi đỏ mọng, nói: “Về sau đừng ở trước mặt người nhà tôi nói chuyện chúng ta hẹn hò.”

 

“Hiện tại chúng ta đây tính là quan hệ gì?” Lam Thiên Thân hỏi lại.

 

“Cậu muốn nghĩ là quan hệ gì thì chính là quan hệ đó. Nếu cậu không chấp nhận được phương thức hiện tại của chúng ta, tôi cũng không cưỡng cầu.”

 

Bùi Nguyệt Hoàng cũng rõ ràng, cô đang lợi dụng anh, anh cho cô cảm giác an toàn, cho cô một cái ôm ấp áp.

 

Nhưng mà cô cũng không dám đưa anh về nhà! Không dám ở trước mặt người nhà thừa nhận quan hệ của bọn họ.

 

Trước nay Lam Thiên Thần chưa từng bị đối xử như vậy, giống như anh là một người vô dụng, thậm chí trong lòng cô đến một chút địa vị anh cũng không có!

 

Bùi Nguyệt Hoàng ra khỏi cổng lớn bệnh viện, nghe thấy người đàn ông trầm mặc phía sau, trong lòng cô không khỏi đau nhói, cô muốn giải thích một câu, nhưng trong lòng liền nhịn xuống.

 

Lam Thiên Thần mở cửa xe, tuy anh tức giận, nhưng cũng không biểu thị ra hành động.

 

Một đường quay trở lại biệt thự, hai người đều trầm mặc, rốt cục đến biệt thự của Bùi Nguyệt Hoàng, Lam Thiên Thần mở cửa đi xuống, Bùi Nguyệt Hoàng đau lòng nhìn anh, vẫn giải thích: “Thực xin lỗi, tôi nói nặng lời.”

 

“Không sao, tôi không trách em.”

 

Lam Thiên Thần xoay người, ánh mắt ôn nhuận trở lại: “Em yên tâm, không có sự cho phép của em, tôi sẽ không gặp lại người nhà em.”

 

Hô hấp Bùi Nguyệt Hoàng hơi cứng lại, cô thật sự muốn nói ra chân tướng, nói cho anh biết vì sao cô muốn ngăn cản anh gặp người nhà, bởi vì cô không muốn để anh biết tin tức tương lai người đàn ông lấy cô phải ở rễ.

 

“Ngủ ngon.” Lam Thiên Thần trầm thấp nói, cất bước đi về phía cửa.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi