TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Bạch Hạ cũng hái một ít hoa hồng đang nở trong vườn, cầm một cái bình hoa nhỏ, chuẩn bị cắm một bó hoa. Hình Nhất Phàm cũng đã chuẩn bị cốc nến và giá đỡ nén, lúc này ngoài cửa sổ mặt trời cũng đã núp bóng, đây là thời điểm thích hợp để thắp nén, Hình Nhất Phàm thắp vài cốc nến ở trong phòng khách, ánh sáng mờ mờ chiếu trong phòng khách tạo nên một loại đẹp đế mơ hồ.

 

Bạch Hạ cầm một chiếc bình, cắm hoa vào trong, sau đó bày lên bàn, phối hợp thêm rượu vang đỏ, ly rượu chân cao, thật là một khung cảnh vô cùng lãng mạn, đẹp mắt.

 

Bây giờ chỉ cần chuẩn bị bò bít tết và trái cây nữa là xong.

 

Hình Nhất Phàm đang bận rộn trong bép, Bạch Hạ cũng đi theo vào, quán lấy eo anh như một cái đuôi nhỏ, anh ở đâu thì cô cũng đi theo đó.

 

Giữa những người thân mật với nhau thì không cần lời nói, chỉ cần gắn chặt hai trái tim lại với nhau là được.

 

Hình Nhất Phàm lâu lâu quay lại lấy đồ, sẽ hôn lên trán cô, lên tóc cô một cái.

 

Bạch Hạ cũng rất tận hưởng sự yêu thương mọi lúc mọi nơi của anh, cô rất mong đợi bữa tối mà anh làm tối nay.

 

“Em đi cho Đoá Đoá và Mao Mao ăn trước đã.” Bạch Hạ cười nói.

 

“Được, em đi đi!” Hình Nhất Phàm đáp.

 

Bạch Hạ đi ra cho mèo ăn, lâu lâu lại nghe thấy tiếng động phát ra từ trong phòng bếp, dường như ngôi nhà nhỏ này trở nên rất ám áp và náo nhiệt.

 

Cô ngồi ở hành lang trước cửa ngoài phòng khách, ngắm nhìn chòm sao Bắc Đầu đang dần hiện lên cách đó không xa, màn đêm đẹp như vậy, mọi thứ đều tuyệt vời đến không thể diễn tả.

 

Trái tim của Bạch Hạ cũng vô cùng mềm mại, cô quay đầu nhìn chăm chú người đàn ông trong bếp, trong lòng thầm ra quyết định, đêm nay, cô sẽ giao thân cho anh.

 

Cô không muốn để anh đợi thêm nữa.

 

Vì anh đã đợi đủ lâu rồi, hơn nữa, bây giờ họ đã là vợ chồng rồi, còn gì không thể cùng nhau vượt qua nữa chứ?

 

Ngay cả khi cô có chút sợ hãi về vấn đề này, cô cũng phải khắc phục nó.

 

Ờ nhà họ Lam cũng đang có một bữa tối rất thịnh soạn, hai bên gia đình bắt đầu trao đổi về hôn lễ, trò chuyện với người nhà về một tương lai hạnh phúc, đây là điều vui vẻ biết bao.

 

Ánh mắt của Bùi Nguyệt Hoàng và Lam Thiên Thần chạm vào nhau, gửi cho đối phương tình yêu của mình.

 

Lam Sơ Niệm thỉnh thoảng cũng nhận được ánh mắt yêu thương của Lam Thiên Hạo, bọn họ cũng bị lây nhiễm niêm hạnh phúc lúc mới cưới, họ cũng đang hôi tưởng vê khoảng thời gian tuyệt vời của hôn lễ.

 

Trong biệt thự của Hình Nhất Phàm cực kỳ yên tĩnh. Ở đây không giống như khu chung cư thương mại, đông đúc người, náo nhiệt. Trong căn biệt thự riêng biệt này, mọi thứ đều yên tĩnh xuống. Xung quanh chỉ thỉnh thoảng truyền đến tiếng ếch hôn, nhưng cũng tăng thêm một chút náo nhiệt.

 

Khoảng bảy giờ, bữa tối của Hình Nhất Phàm cũng đã được bày lên bàn, mùi hương thơm phức, Bạch Hạ không khỏi nuốt nước bọt, bởi vì tay nghề nướng bít tết của Hình Nhất Phàm thật sự rất lợi hại, bài trí món ăn cũng vô cùng đẹp mắt.

 

Mọi thứ dường như giống với bữa tối trong một khách sạn năm sao vậy, mà đêm nay, ánh nến rực rỡ, bao trùm một bầu không khí vô cùng khác biệt.

 

Hình Nhất Phàm cằm cái khui rượu mở bai rượu vang đỏ ra, rót nửa ly rượu, Bạch Hạ vươn tay cầm lấy một ly, nâng lên với anh nói: “Cạn ly.”

 

Hình Nhất Phàm nheo mắt, đưa ra một đề nghị: “Nào, chúng ta cùng uống rượu giao bôi nào.”

 

Đáy mắt Bạch Hạ loé lên tình cảm dịu dàng, cô gật đầu, hai người giao tay lại nhìn nhau rồi uống cạn một ly rượu giao bôi.

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Bạch Hạ khẽ ửng hồng lên, không phải vì rượu mà là do bầu không khí lúc này khiến cô cảm thấy xấu hỗ.

 

Bọn họ ngồi đối diện nhau, cắt bít tết, ánh mắt hai người thỉnh thoảng chạm nhau, dù không cần nói thành lời thì không khí cũng đã tràn đầy yêu thương.

 

Hình Nhất Phàm dường như có thể cảm nhận được ý tứ chiều theo anh của cô gái đối diện, điều này khiến trong lòng anh ngây ngắn và hưng phần, anh cảm nhận được sự tình yêu dịu dàng của Bạch Hạ.

 

Đêm nay, sẽ là ngày bọn họ hợp lại thành một.

 

Bạch Hạ bắt gặp ánh mắt mong đợi của anh, cô ngượng ngùng cúi đầu, không dám đáp lại anh ngay lập tức, vì cô sợ mình chưa ăn xong cơm thì đã bị anh nuốt chửng rồi.

 

Nhưng mà Bạch Hạ muốn thưởng thức món ăn ngon của cô cơ! Đồng thời, cô thỉnh thoảng lại nhắm nháp rượu vang đỏ, rượu vang đỏ ngọt dịu, thơm ngon khiến cô uống nó như uống nước ngọt vậy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi