TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Chuyện này vẫn giữ bí mật với bên ngoài, Hình Nham và Khưu Lâm gần đây không xuất hiện cùng nhau, cho nên bên ngoài không biết được hai bên đã âm thần cấu kết với nhau.

 

Buổi chiều, Khưu Lâm vội vàng ra khỏi công ty, bảo tái xế chạy về phía biệt thự của Hình Nham, hai người vừa gặp mặt đã nồng nhiệt như người trẻ tuổi, tình cảm mãnh liệt một lúc lâu.

 

Khưu Lâm thoả mãn rúc vào trong ngực Hình Nham, xin hắn giúp công ty của bà ta, Hình Nham cũng đang chờ bà ta mở miệng, tự nhiên cũng sẽ nói ra với bà ta, đúng lúc ông ta đang muốn mượn cơ hội tiến vào thị trường tài chính, mà tập đoàn Đường thị chính là sự lựa chọn tốt nhất.

 

Chỉ cần hai công ty sáp nhập có thể chắc chắn tương lai phát triển, hai bên đều có lợi.

 

Khưu Lâm lúc này đã bị Hình Nham làm cho thần hồn điên đảo, bà ta cũng muốn giữ lấy người đàn ông này, cùng ông ta trải qua hết đời người, bà ta cũng là phụ nữ, cũng cần một chỗ dựa, bà ta chiếm lấy tập đoàn Đường thị cũng là muốn tìm được một tương lai tốt đẹp.

 

“Được! Em đồng ý sáp nhập với công ty của anh, vì tương lai tốt đẹp sau này của chúng ta, A Nham, anh đừng phụ em, em đối với anh là thật lòng.” Khưu Lâm ôm Hình Nham nói.

 

Hình Nham ôm lấy bà ta, miệng tươi cười: “Tiểu tâm can yên tâm, anh thật lòng với em mà, cuộc đời sau này của em thuộc về anh, chúng ta nhất định sẽ hạnh phúc mỹ mãn, anh muốn nhanh chóng ký hợp đồng, cũng đưa tin về lần hợp tác này để cứu lại thị trường chứng khoán của công ty em.”

 

“Được! Em không phản đối gì, anh chọn ngày tốt ký hợp đồng thôi!”

 

“Vậy ngày mai đi! Càng sớm càng tốt.”

 

“Được!”

 

Khưu Lâm không có ý kiến gì.

 

Hình Liệt Hàn hôm nay không lên công ty, chơi bóng với con tới chiều, một nhà ba người hoà thuận, trôi qua cực kì vui vẻ.

 

Nhưng một số người cũng không dễ chịu, Nghê Yên luôn chờ đợi cơ hội để hẹn gặp Hình Liệt Hàn, nhưng cô ta luôn không đợi được, có điều tư liệu về Đường Tư Vũ cô ta đã tra một cách rõ ràng rồi.

 

Lúc này cô ta đang ngồi tại phòng trà của khách sạn, xem xét cẩn thận tư liệu về Đường Tư Vũ, khẽ hừm một tiếng: “Không ngờ lai lịch của cô ta cũng không nhỏ, lớn lên trong một gia đình giàu có, chỉ đáng tiếc mẹ ruột chết sớm, mẹ kề liền dẫn con gái về đến nhà. Hiện tại, cha ruột cô ta cũng chết rồi, mẹ kế lại đoạt lấy công ty của cha ruột, cô ta giống như con sâu đáng thương bám chặt Hình Liệt Hàn không buông.”

 

Nói xong, Nghê Yên lại lật sang trang khác liền nhìn thấy một bức ảnh, đó là bức ảnh cũ của Đường Tư Vũ và Mộ Phi mà Diệp Khải Nguyên tốn công sức mới điều tra được, Nghê Yên hơi híp mắt: “Người đàn ông này thật quen mắt, tôi đã từng gặp anh ta rồi thì phải?”

 

“Anh ta là cậu ấm của tập đoàn Mộ thị, cũng là tổng tài đương nhiệm Mộ Phi, anh ta là bạn trai cũ của Đường Tư Vũ.” Diệp Khải Nguyên nói.

 

Đáy mắt Nghê Yên lóe lên kinh ngạc, Đường Tư Vũ có gì hấp dẫn mà mê hoặc được Hình Liệt Hàn, bạn trai cũ còn là người đàn ông như Mộ Phi.

 

“Anh ta yêu cô ta không?”

 

“Theo điều tra của tôi thì Mộ Phi rất yêu Đường Tư Vũ, chỉ là Đường Tư Vũ lựa chọn Hình Liệt Hàn vì vậy anh ta từ bỏ.”

 

“Nếu như có cơ hội, tôi thực sự muốn gặp Đường Tư Vũ này để tận mắt xem cô ta có bản lĩnh kinh người gì.” Nói xong, đáy mắt Nghê Yên lóe lên sự tự tin, cô sẽ gặp mặt Đường Tư Vũ.

 

Cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng, hiện tại cô đến đất nước này, cô nhất định phải nắm chắc tất cả các tin tức có lợi cho mình. Như vậy lúc cô ra tay mới có thể giành được thắng lợi.

 

Khiến trái tim Hình Liệt Hàn một lần nữa đặt trên người cô, tóm lại là cô có bản lĩnh nắm quyền thừa kế của gia tộc thì nhất định có năng lực giành lại người đàn ông này.

 

“Xem ra có thời gian tôi sẽ đi gặp tên Mộ Phi này, xem xem có cơ hội hợp tác với anh ta hay không, hơn nữa cũng phải nói chuyện về bạn gái cũ của anh ta.” Nghê Yên rất có hứng thú với Mộ Phi.

 

Mặc dù Mộ Phi cũng là người đàn ông đẹp trai hiếm thấy nhưng trong mắt Nghê Yên chỉ có Hình Liệt Hàn, không thể nhìn trúng bất kỳ người đàn ông nào.

 

Chạng vạng, tại Hình gia.

 

Có khách đến nhà, là hai vợ chồng Ôn gia mang theo con trai thứ của họ Ôn Lương Diệu đến nhà ăn bữa tối.

 

Tưởng Lam gọi Hình Nhất Nặc đang làm tổ trên tầng xuống, Hình Nhất Nặc sau khi lễ phép chào hỏi vợ chồng Ôn gia thì nhìn thấy Ôn Lương Diệu đang đứng dưới bóng đèn trong đại sảnh, anh ăn mặc thoải mái lại mang theo hơi thở của một thiếu niên.

 

Hình Nhất Nặc thấy anh, có hơi chột dạ muốn quay người đi lên tầng.

 

“Nhất Nặc, lâu rồi không gặp.” Ôn Lương Diệu khế cười chủ động chào hỏi.

 

Hình Nhất Nặc phồng má nhanh chóng nhìn anh một cái, cô đang muốn lên tầng thì lúc này bị Tưởng Lam nhìn thấy, lập tức quở trách: “Nhất Nặc, con chạy cái gì chứ! Lương Diệu chào hỏi con kìal Con cũng không chào hỏi lại người ta một „ câu.

 

Hình Nhất Nặc bị mẹ nhắc đến lập tức bối rối đứng ở cửa cầu thang.

 

“Bác gái đừng trách Nhất Nặc, chắc em ấy sợ người lạ.”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi