TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Lúc đăng kí Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ đều đến trường học cùng cậu nhóc, các giáo viên đặc biệt quan tâm đến cậu bé. Nguồn tài trợ cá nhân của Hình Liệt Hàn đã giúp củng có hệ thống an ninh của trường học càng vững chắc hơn, nâng lên cấp độ cao nhất để bảo đảm những đứa trẻ trong trường học có được sự bảo vệ an toàn nhất.

 

Hình Nhất Nặc được vợ chồng Hình Chính Đình đi đăng kí cùng. Lên cấp ba áp lực của việc học hành lại tăng lên.

 

Mặc dù cô bé rất không hi vọng Ôn Lương Diệu trở thành giáo viên môn toán của mình, nhưng mà đây là chuyện đã định sẵn, dù có làm thế nào thì cô cũng không thể thay đổi được, chỉ có thể chấp nhận sự thật là sẽ gặp anh trên lớp cả một học kỳ.

 

Ngày hôm sau cậu nhóc trở lại trường học. Cậu nhóc rất bình tĩnh, không giống các bạn nhỏ khác gào khóc tìm cha mẹ, cậu nhóc yên lặng chơi đùa trong đồng đồ chơi xếp gỗ.

 

Ngày đầu tiên Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn đưa đi, sau khi ra về trong lòng Đường Tư Vũ vẫn hơi lo lắng, Hình Liệt Hàn khoác vai cô đi về phía chiếc xe: “Cứ tùy con ở trường học đi. Thằng bé cần phải được rèn luyện một chút, chúng ta cũng phải học cách buông lỏng.”

 

Đường Tư Vũ không quá nghiêm trọng như vậy, chẳng qua cô tháy tội nghiệp cậu nhóc thôi.

 

“Lát nữa đi đâu?”

 

“Em đi xem phim với Tô Hi.” Tối qua Đường Tư Vũ đã hẹn với Tô Hi là nhất định phải đi xem bộ phim truyền hình mới của cô ấy.

 

“Được rồi, anh đưa em đến nhà Lệ Thâm.”

 

Đường Tư Vũ ngồi vào trong xe, tò mò hỏi: “Thế anh đi đâu?”

 

“Anh đến công ty họp, buổi chiều anh và em cùng đi đón con trai.” Hình Liệt Hàn sẽ không bỏ qua lần tan học đầu tiên của con trai.

 

Đường Tư Vũ mím môi cười một tiếng: “Được!”

 

Tô Hi nhận được cuộc gọi của Đường Tư Vũ, cô ăn mặc ổn thỏa rồi đi xuống, đứng ở cửa ra vào gọi Đường Tư Vũ đến, hai người đi về phía nhà để xe.

 

“Ôn Lệ Thâm không ở nhà à?” Đường Tư Vũ nhỏ giọng hỏi.

 

“Anh ấy đi ra ngoài từ sáng sớm rồi.” Nói xong, Tô Hi hỏi Đường Tư Vũ: “Cậu hỏi Hình Liệt Hàn chưa? Rốt cục Ôn Lệ Thâm làm gì?

 

“Gần đây nhiều việc quá nên tớ quên mắt.

 

Tối nay tớ sẽ hỏi cho cậu một chút.”

 

“Được!”

 

Tô Hi cũng chỉ muốn biết một chút, bởi trong lòng cô Ôn Lệ Thâm quá thần bí.

 

Tô Hi vừa lên xe thì điện thoại ở giá đỡ trên xe vang lên, cô nhìn thấy là Annie gọi liền nghe máy.

 

“Alo! Anmnie.”

 

“Hi Hi, có tin tốt, chị vừa nhận được thông báo em được đề cử giải “Nữ diễn chính xuất sắc nhất” trong lễ trao giải Kim Kê.

 

Lễ trao giải diễn ra vào tuần sau, em phải chuẩn bị chu đáo một chút.”

 

“Thật sao?” Tô Hi cũng kinh ngạc và vui mừng. Có thể giành được giải thưởng thì chính là sự khẳng định đối với kỹ năng diễn xuất của cô, đương nhiên là cô vui vẻ rồi.

 

“Đã lâu rồi em không đến phòng làm việc.

 

À đúng rồi, chương trình “Ái đắc nguyệt tu luyện” ba ngày nữa sẽ quay, em cũng phải chuẩn bị thật tốt nhé!”

 

“Ừm, tối nay em sẽ chuyền về nhà ở.”

 

“Được.” Annie nói xong thì cúp điện thoại.

 

Đường Tư Vũ mỉm cười nhìn qua cô: “Chúc mừng nhai”

 

“Chúng tớ chờ giải thưởng này lâu lắm rồi, hi vọng lần này tớ có thể giành được giải thưởng.” Ánh mắt Tô Hi lóe lên sự chờ mong.

 

“Nhất định sẽ là cậu.” Đường Tư Vũ có lòng tin đối với cô.

 

Hai người đi xem phim, Tô Hi trang bị đầy đủ, hai người ngồi trong rạp chiếu phim uống trà sữa và xem phim, coi như trải qua một buổi trưa nhàn nhã.

 

Trong văn phòng tổng giám tốc của Tập đoàn giải trí Thiên Mộ, Ôn Lệ Thâm toàn thân mặc âu phục sẫm màu đứng trước cửa số sát đất ở tầng cao nhất nhìn xuống phong cảnh bên dưới, phía sau anh có mấy người đang đứng nghe mệnh lệnh của anh.

 

“Để tôi tới trao giải cho Tô Hi.” Ôn Lệ Thâm trầm thắp mở miệng.

 

“Được rồi, chuyện này chúng tôi sẽ sắp „ xếp.

 

“Tổng giám đốc Ôn, ngài lấy thân phận Biowen đề tham dự à?”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi