TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Thật không ngờ cô gái nhỏ này của Hình gia đã lớn vậy rồi, nhìn cô bước xuống từ ghế phụ của con trai, một loại cảm giác tự nhiên sinh ra, giống như con trai thứ hai cũng đưa con dâu về nhà vậy.

 

Nhưng rất nhanh bà liền đè suy nghĩ này xuống. Dù sao cô nhóc này còn nhỏ, năm nay cũng mới tròn mười bảy thôi!

 

“Dì Ôn.”

 

Hình Nhất Nặc miệng ngọt gọi bà.

 

“Ôi! Nhất Nặc tới rồi, mau vào, chị dâu con chuẩn bị hoa quả cho con rồi đấy!”

 

“Chị dâu Tô Hi sao?”

 

Hình Nhất Nặc hưng phấn mà gọi một câu. Tô Hi là thần tượng của cô đấy!

 

Hình Nhất Nặc lúc đi vào thì nhìn thấy trên bàn bên cạnh đặt một hộp bánh kem còn chưa bóc hộp, cô woa lên một tiếng, bánh kém lớn quát “Dì Ôn, đây là bánh kem vị xoài sao?”

 

“Không phải đâu! Đây là Lương Diệu đặc biệt bảo dì đặt vị dâu tây đấy. Sao vậy?

 

Con thích ăn vị xoài sao?”

 

Hình Nhất Nặc có chút kinh ngạc mà quay đầu nhìn người đàn ông đi vào sau lưng.

 

Đáy mắt cô liền tràn đầy ý cười.

 

Gạt người, còn nói là vị xoài, rõ ràng chính là vị dâu tây.

 

Nhưng Ôn Lương Diệu không đề ý tới cô, chỉ mập mờ mà liếc cô một cái, liền lên lầu.

 

“Lương Diệu, con đi đâu?”

 

“Đi tắm.”

 

Ôn phu nhân liền nhiệt tình mà gọi Hình Nhát Nặc: “Nào, Nhất Nặc, ở đây còn mua rất nhiều đồ vặt, con xem thích loại nào?”

 

“Woa, nhiều quái”

 

Hình Nhất Nặc rất vui, có sô cô la mà cô thích nhất, còn có khoai tây chiên.

 

Tô Hi bưng đ ĩa hoa quả đi ra. Cô bận rộn một hồi, đ ĩa hoa quả được bày vô cùng đẹp mắt. Ôn phu nhân nhìn một cái liền thầm khen ngợi, không ngờ Tô Hi khéo tay vậy.

 

“Chị Tô Hi, chị giỏi quá.”

 

Hình Nhất Nặc có ăn, miệng càng ngọt hơn.

 

Tô Hi cũng thích cô em gái này, nói: “Chỉ là trình độ nghiệp dư thôi.”

 

Ôn Lệ Thâm đi đến bên cạnh cô, cười dịu dàng: “Vát vả rồi.”

 

“Không vắt vả.”

 

Hình Nhất Nặc thầm woa một tiếng, anh Ôn và chị Tô Hi ngọt ngào quá đi!

 

Trong sân lại truyền tới tiếng của hai loại xe, một loại Sedan vô cùng trầm ôn khiêm tốn, một loại là xe thể thao vô cùng mạnh me.

 

Là người của Hình gia tới rồi. Vợ chồng Hình Chính Đình đưa cậu nhóc tới, trong xe thể thao phía sau, vợ chồng Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ cũng xuống xe.

 

Trong phòng khách Ôn gia liền trở nên náo nhiệt. Cậu nhóc và Hình Nhất Nặc ngồi trước đồ ăn vặt, bắt đầu chọn đồ mình thích. Đường Tư Vũ và Tô Hi vui mừng mà ôm nhau một cái, hai người đàn ông cũng đứng nói chuyện ở bên cạnh.

 

“Thời gian vẫn còn sớm, chúng ta vào hoa viên nói chuyện đi.”

 

Hai người phụ nữ đi về phía hoa viên.

 

Con gái ngồi với nhau thì có rất nhiều cái đề nói, mà bây giờ chủ đề hai người quan tâm nhát tất nhiên là con cái.

 

Đặc biệt là Tô Hi. Đường Tư Vũ có kinh nghiệm mang thai, cô chỉ có thể thỉnh kinh, tìm hiểu liên quan đến chuyện sinh con nhiều chút.

 

“Lúc đó, tớ ở ngoài phòng sinh nghe thấy tiếng hét của cậu, dọa cho tớ cả đời này đều không định sinh con nữa.”

 

Tô Hi nghĩ lại vẫn hơi sợ.

 

Đường Tư Vũ lúc đó sinh con, Tô Hi ở cùng cả quá trình, nên dù cô chưa trải qua lần nào nhưng cũng gặp được một lần.

 

Đường Tư Vũ vòng lấy tay cô, cười an ủi: “Yên tâm đi! Chỉ cần cậu mang thai, đến lúc đó cậu sẽ tràn đầy dũng khí. Có vất vả thế nào thì chỉ cần bình an sinh con ra là cậu sẽ cảm thấy vô cùng đáng.”

 

“Tớ định năm sau có kế hoạch. Năm nay đã định một bộ phim năm sau quay, đợi tớ kết thúc công việc này thì tớ sẽ chuyên tâm vào việc lên kế hoạch sinh con.”

 

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi