TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Chương 81:

 

Đúng 7 giờ.

 

Đằng sau tắm rèm nhung đen khổng lồ có một luồng ánh sáng và âm thanh tuyệt vời phát ra, đó là tiếng đàn piano, và hai tắm rèm cũng dần dần được mở sang hai bên.

 

Dưới ánh đèn chiếu sáng rực rỡ, một người con gái với thần thái trong trẻo đẹp như thiên thần đang ngồi trên sân khấu.

 

Nụ cười xinh đẹp và hình ảnh mảnh mai của cô được phóng trên màn hình lớn, ngoài ra còn có hình ảnh những ngón tay mảnh mai linh hoạt gõ trên phím đàn, như đôi tay được Thượng đế hôn tặng, lướt trên đàn tạo ra một chuỗi nhạc du dương rung động lòng người.

 

Sau khi cả hội trường đã yên tĩnh trở lại, những tiếng thở đồng đều cũng như những tiếng reo hò vang lên, họ đều bị người con gái xinh đẹp như tiên nữ trên sân khấu kia mê hoặc.

 

“Mami..” Đường Dĩ Hi mừng rỡ thấp giọng reo lên, gương mặt Hình Nhất Nặc ngồi bên cạnh vừa kinh ngạc vừa thán phục.

 

Dưới ánh đèn mờ ảo, ánh mắt của Hình Liệt Hàn có vẻ trầm ngâm, khó đoán nhưng không hề rời mắt khỏi cô gái với nụ cười rạng rỡ trên sân khấu dù chỉ một khắc. Không ai có thể đoán được tâm trạng anh lúc đó như thế nào?

 

Tuy nhiên, cách đó không xa, gương mặt anh tuần của Mộ Phi cũng thờ thẫn bởi nụ cười ấy. Anh hướng mắt nhìn về phía người con gái trên sân khấu, phảng phát đâu đó gợi nhớ lại khoảng thời gian trước kia khi anh và cô ấy còn bên nhau. Tất cả sự xinh đẹp ấy, bóng dáng ấy, biểu cảm ấy, nụ cười ấy đều hiện ra rõ nét trong đầu anh.

 

So với dáng vẻ điềm tĩnh nho nhã của cô bây giờ trên sân khấu, anh đã từng nhìn thấy một Đường Tư Vũ sảng khoái hơn rất nhiều.

 

Còn Đường Y Y lại căm tức đồ bắp rang bơ vào miệng, nhai rộp rộp thành tiếng, dường như muốn nghiến từng khúc xương, từng miếng thịt cơ thể người con gái trên sân khấu. Tất nhiên cô đã thấy toàn bộ biểu cảm của Mộ Phi lúc này, cả người anh đều bị Đường Tư Vũ trên sân khâu hớp hồn, tâm trí anh dường như chỉ có hình bóng của một mình cô ta.

 

Trong khúc nhạc dạo đầu du dương ấy, Diệp Du đứng ở giữa sân khấu cầm micro chằm chậm cát tiếng hát, từng lời ca tiếng hát của cô đã làm rung động biết bao trái tim. Các fan hâm mộ ở dưới đều bị thu hút bởi tiếng đàn piano của cô gái ấy. Từ khoảnh khắc áy, họ cũng chính thức la hét cô vũ cô như chính thần tượng của mình.

 

Nhưng tiếng hát rõ ràng và mê hoặc vang lên từ tứ phía bao quanh fans hâm mộ khiến họ từ đang la hét cổ vũ trở nên yên tĩnh nghiêm túc lắng nghe.

 

Diệp Du vừa hát vừa vẫy tay với khán giả ở phía dưới sân khấu, lúc cô hát được nửa bài liền đi từ trước sân khấu vào chính giữa, đứng ở bên cạnh Đường Tư Vũ, nhìn cô ấy mỉm cười, phối hợp vô cùng hoàn hảo. Trên màn hình lớn, dung mạo của Đường Tư Vũ cũng rất thu hút ánh nhìn của mọi người nụ cười của cô vừa đẹp giống như tiếng đàn mà cô cất lên, vừa ấm áp như ánh nắng của bầu trời đông, rung động lòng người, tỏa ra hơi thở ấm áp êm đềm theo năm tháng.

 

Dưới hàng ghế khán giả, trên hàng ghế thứ tư màu đen, ánh mắt Hình Liệt Hàn như bị hoàn toàn thu hút đến nỗi em gái anh ngồi ở bên cạnh suýt chút nữa đổ cả cốc nước ngọt cũng không khiến anh rời mắt, mà ngược lại khiến cho cậu nhóc và Hình Nhất Phàm bị dọa một phen. Cũng may Hình Nhất Nặc kịp thời giữ lại kịp, cười hihi rồi quay sang nói với cậu nhóc: “Mami con giỏi quá.”

 

“Đương nhiên rồi ạ.” Cậu nhóc hết sức tự hào nói.

 

Hình Nhất Nặc quay sang nhìn Hình Nhất Phàm, nhỏ giọng nói: “Anh thấy chị

 

Đường Tư Vũ này có thể là chị dâu chúng ta không?”

 

Ánh mắt của Hình Nhất Phàm trực tiếp nhìn về phía anh hai, cái nhìn của một người đàn ông, nhếch môi cười: “Không chừng lại có khả năng đấy.”

 

Hình Nhật Nặc vui vẻ gật đầu.

 

Sau khi bài đầu tiên kết thúc, dưới sự cổ vũ của fans Diệp Du, Đường Tư Vũ ở chỗ đàn piano quay người xuống, vô cùng lịch sự hơi cúi xuống phía các fans bày tỏ sự cảm ơn, sau đó đi vào phía sau khán đài.

 

Đường Tư Vũ vừa đi xuống liền bị Kỳ Lương không biết lấy đâu ra một bó hoa đem tặng cho cô, sau đó, nhân lúc cô chưa kịp phản ứng liền giơ tay ra ôm cô vào lòng. Đường Tư Vũ ngơ ra một lúc rồi cười: “Cảm ơn.”

 

“Tuyệt lắm.” Kỳ Lương không nỡ buông cô ra.

 

Đúng lúc này, người nhân viên kia cũng đang tự sướng liền lập tức dùng điện thoại chụp lại cảnh này.

 

Đường Tư Vũ cầm hoa đi đến chỗ thợ hóa trang. Tiếp theo, cô cần đổi sang bộ lễ phục màu đỏ nóng bỏng, đây là bộ váy theo phong cách sexy. Thực ra đối với một nghệ sĩ đàn như cô thì cô cũng không quá đề ý, chỉ cần không quá lộ liễu là được.

 

Chiếc váy dạ hội màu đỏ này phía trước là cổ chữ V, đằng sau có dây đeo mỏng.

 

Vì thế, Đường Tư Vũ có thể khoe nửa vòng eo của mình, phía trước có hơi khoét một tí để phù hợp với bài hát sexy nóng bỏng của Diệp Du. Đường Tư Vũ không quan tâm đến điều đó.

 

Mái tóc dài của cô được uốn xoăn và làm hơi rối rối theo kiểu gợi cảm. Hai bên là những lọn tóc xoăn dài, xõa thẳng xuống ngực, ngay cả lông mày cũng được vẽ hơi nâng lên thể hiện sự quyền rũ phong tình.

 

Kỳ Lương ở bên cạnh nhìn cô hóa trang, trái tim anh từng chút từng chút một bị cô hấp dẫn. Thực sự từ trước đến nay anh chưa từng có hứng thú với bắt kỳ một cô gái nào như vậy, nhưng người con gái hoàn mỹ này lại xuất hiện trước mặt anh, mặc dù mới chỉ quen biết có một ngày nhưng vừa gặp anh đã yêu ngày từ cái nhìn đầu tiên rồi.

 

“Tư Vũ, mọi thứ đã chuẩn bị xong rồi, khoảng mười phút nữa cô phai tiếp tục lên sân khấu rồi.” Nhân viên tiến lên nhắc 2 nhở.

Cả nhà nhớ truyenone.vn nhé, có gì truy cập trực tiếp truyenone.vn gõ tìm nhé! Chúc cả nhà vui khỏe mùa dịch nhé!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi