TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Lý Thiến vừa trộn xong một phần lương bì, nhìn thấy con gái lớn trở lại, liền hỏi: “Tiểu Thắm, con có muốn ăn không?”

 

“Con no rồi ạ.”

 

Tô Thắm nở nụ cười.

 

Lý Thiến lập tức ồ lên một tiếng hỏi cô: “Tiểu Thắm, con lầy chiếc khăn quàng cỗ ở đâu! Nó không phải của con?”

 

Tô Thắm khẽ giật mình, nghĩ đến chuyện Hiên Viên Thần đem khăn quàng cổ quấn cho cô, lúc xuống xe hơi quẫn bách nên quên trả lại cho anh, cô ngượng ngùng nói: “Là do một người bạn đưa.”

 

“Con trai đưa?”

 

Lý Thiến lập tức cười hỏi.

 

Tô Hi cười mập mờ nhìn cô: “Chị, chị có người theo đuổi chứ gì?

 

“Chuyện này… sau này con sẽ kể cho mọi người.”

 

Tô Thắm cũng không có phủ nhận.

 

“Ba, mẹ, hai người đều nghe rồi nhá, có lẽ nhà ta sẽ sớm có con rễ mới.”

 

Tô Hi cười tửm tỉm nói thêm từ đáy lòng, anh là một nhân vật t0 lớn tầm cỡ khó lường.

 

Tất nhiên, cô không thể nói điều này bây giờ.

 

“Tiểu Thắm, con khi nào thì mang về nhà dùng cơm? Cứ xem như bạn bè thôi cũng có thể đáp ứng mài”

 

“Mẹ, nói sau đi! Anh ấy bận lắm.”

 

Tô Thắm xấu hỗ đáp.

 

“Cho dù bận rộn đến đâu, sẽ luôn có thời gian dùng bữa!”

 

Lý Thiến rất mong chờ.

 

Ba Tô ngay lập tức nghĩ đến đoàn xe bí ẳn vừa rời đi. Trái tim ông như thắt lại. Bạn trai của con gái ông là…

 

Người trong chiếc xe đó?

 

Bất kể là như thế nào, ba Tô cảm thấy đối phương lai lịch không hề nhỏ, cũng hy vọng con gái của mình không bị ức hiếp.

 

Hôm nay Lệ Thâm lại mua một đống thuốc bỗ trở về. Ngày mai mẹ sẽ cho chị em bọn con bồi bổ thật tốt. Thuốc Lệ Thâm đưa ngày nào cũng khác nhau, trong nhà chứa không xuẻ luôn rồi.”

 

Lý Thiến cảm thán nói.

 

Tô Hi nghĩ đến điều gì, cô im lặng nói: “Nói cho mọi người nghe một chuyện, hôm nay Lệ Thâm thay con đi xếp hàng mua bánh mì nướng bị chụp trộm. Sau đó ngay lập tức leo lên top một tìm kiếm. Tiêu đề viết “bá đạo tổng tài sủng thê tận trời” như một cuốn ngôn tình vậy đó.”

 

Lý Thiến nghe xong, lập tức trừng mắt nhìn nàng: “Nhóc con, sao con lại để Lệ Thâm làm loại chuyện đó, gọi mẹ đi mua cũng được. Phải xem thân phận của thằng bé chứ, chắc chắn bị nhòm ngó.”

 

“Chị xem với.”

 

Tô Thắm lập tức ngồi vào bên cạnh cô, Tô Hi mở tắm ảnh trên hot search ra, thấy ngay tin tức của Ôn Lệ Thâm vẫn cứ on top mãi, độ nồi tiếng không ngừng tăng lên.

 

Dáng đứng giữa dòng người vô cùng hút mắt của Ôn Lệ Thâm, những bình luận ở dưới đều là của một đám người u mê. Tắt cả đều đang ghen tị với một người, đó chính là Tô Hi.

 

Ai có thể làm Ôn Lệ Thâm buông xuống tư thái, ngoại trừ vợ thì còn ai2 “Lần sau muốn ăn cái gì thì cứ nói mọi người đi mua, đừng có sai Lệ Thâm nữa.”

 

Lý Thiến lại nói một câu.

 

Tô Hi cũng rất đau lòng chuyện chồng mình bị người qua đường chụp, cô cũng không dám nữa.

 

Chỉ là lúc sáng sớm hôm sau Ôn Lệ Thâm đ ến, lại mua bánh nướng mà cô thích, anh hoàn toàn không để ý đến chuyện tối hôm qua bị chụp lén.

 

Tô Hi và Tô Thắm đang dùng bữa sáng, Tô Hi cắn một cái, ngọt ngào ăn bánh đồng thời cũng đau lòng nói: “Lần sau anh đừng xếp hàng nữa, em có thể không ăn mà.”

 

Ôn Lệ Thâm nhìn cô, rõ ràng rất thích ăn, anh rất hài lòng, “Không sao, ngày mai anh đi mua nữa.”

 

Giữa trưa, Ôn Lệ Thâm đ ến công ty làm việc, hai chị em Tô gia ở trong nhà, có ba có mẹ mùa đông năm nay cũng trở nên ấm áp tình người.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi