TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

“Vâng!”

 

Tô Thắm gật đầu. “Anh cũng đừng quá mệt mỏi.”

 

“Sẽ không, anh chưa bao giờ cảm thấy tinh lực của mình nó lại dồi dào như vậy.”

 

Hiên Viên Thần cong khóe môi nở nụ cười, cúi người đặt lên trán cô một nụ hôn: “Em ngủ thêm một lúc đi, anh sẽ bảo Diệp Đông chuẩn bị bữa sáng đợi em.”

 

“Vâng!”

 

Tô Thắm thỏa mãn đáp một tiếng.

 

“Nhớ phải nói với ba mẹ về ngày tổ chức hôn lễ của chúng ta, bây giò anh lập tức đi phân phó chuyện hôn lễ của, trước khi tới ngày đó anh sẽ cho em một hôn lễ hoàn chỉnh.”

 

“Vâng.”

 

Tô Thắm mím môi cười trả lời.

 

Hiên Viên Thần vuốt mái tóc dài của cô: “Giường trong phòng ngủ chính anh sẽ cho người dọn dẹp.”

 

Tô Thắm lập tức giấu mặt vào trong chăn, xấu hỗ trả lời một câu: “Vâng.”

 

Hiên Viên Thần cười hôn lên mái tóc cô: “Có cái gì phải xáu hỗ chút”

 

“Anh đi ăn chút điểm tâm đi, em nằm thêm một chút.”

 

Tô Thắm giục anh.

 

Hiên Viên Thần đẩy cửa đi ra ngoài, Tô Thấm lúc này mới ngắng đầu từ trong chăn lên, mái tóc đen bóng rơi tán loạn trên mặt, càng làm nỗi bật làn da trắng như tuyết của cô, đôi môi đỏ mọng tối hôm qua được người ta chăm sóc đến nay vẫn còn vô cùng hồng thuận, lúc này đây trở nên vô cùng mê người.

 

Tô Thám ngồi trên giường đến chín giờ mới rời giường, chỉ là trong lúc đi lại chân có chút đứng không vững.

 

Cô xuống tầng, Diệp Đông đã chuẩn bị cho cô một bữa sáng rất tốt cho việc bổ máu.

 

Khi Tô Thắm ăn sáng Diệp Đông sẽ chủ động lánh đi để tránh việc cô cảm thấy không được tự nhiên.

 

Tầm mười giờ, Tô Thắm ngồi trong phòng khách tầng hai gọi điện thoại cho ba mẹ nói cho họ về ngày tổ chức hôn lễ, cả hai người đểu vô cùng vui vẻ, mặc dù co chút gấp thế nhưng chỉ cần con gái được hạnh phúc họ sẽ không để ý đến bắt cứ điều gì nữa.

 

Tô Thắm lập tức gọi điện thoại cho Tô Hi, nói cho cô nghe về ngày tổ chức hôn lễ, cô cũng rất là vui vẻ, chị cô cuối cùng cũng kết hôn rồi, cô nhất định phải tặng một phần đại lễ thật to mới được.

 

“Tới lúc đó em với Lệ Thâm nhát định phải tới đó, đợi lát nữa chị sẽ gọi điện thoại cho Tư Vũ, mời bọn họ cùng tới tham gia hôn lễ của chị.”

 

“Chị, vậy chị gọi điện thoại đi! Đúng lúc em cũng muốn gặp cậu ấy.”

 

Tô Hi nói.

 

“Được rồi! Vậy chị đi thông báo với họ trước một tiếng, thời gian có chút gấp không biết họ có thể về nước một chuyến được không nữa.”

 

“Vâng.”

 

Tô Hi cúp điện thoại.

 

Tô Thắm đã lâu rồi không có liên lạc với Tư Vũ, cô gọi điện thoại qua.

 

“Alo, chị Thắm.”

 

Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói vui vẻ mà ngọt ngào của Tư Vũ.

 

“Tư Vũ, lâu rồi không gặp em, chị muốn hỏi trước năm mới em có thời gian không? Chị muốn mời em và Liệt Hàn tới tham gia hôn lễ của chị.”

 

“Chị Thắm, chị sắp kết hôn rồi sao? Thật sao? Đương nhiên là em có thời gian rồi, cho dù có bận thì em cũng sẽ tới tham gia hôn lễ của chị.”

 

Đường Tư Thắm vô cùng vui vẻ.

 

“Ừm, thời gian có chút gấp, hôm đó cũng sắp tới năm mới rồi, em có thể thu xếp được thời gian không?”

 

“Có thể ạ, đúng lúc em với Liệt Hàn cũng đang định về nước ăn ; Tết, tới lúc đó, bọn em nhất định sẽ tới tham gia hôn lễ của chị, vậy em có thể hỏi anh rể đẹp trai của em làm gì không?”

 

Đường Tư Vũ vô cùng tò mò. Ở trong tim cô thì sự tồn tại của Tô Thắm càng giống nữ thần hơn là cô với Tô Hi, cô thật sự vô cùng tò mò về nửa kia của chị.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi