TỔNG TÀI DADDY KHÔNG THỂ TRÊU/TỔNG TÀI ANH NHẬN NHẦM NGƯỜI

Tô Thắm đứng trước gương, lại cảm thấy có chút bực mình, trên lưng cô có vài vết móng cào, còn có vết hôn.

 

Ngay khi cô đang nghiêng người, cố gắng nhìn rõ vết hôn phía sau mình, thì người đàn ông đã đi tới sau lưng cô.

 

“Yên tâm đi, anh không hôn ở chỗ người khác có thể nhìn thấy.” Người đàn ông một cách tự hào, như thể anh đặc biệt chú ý giúp cô vậy.

 

Tô Thắm bất lực mỉm cười, sau đó Hiên Viên Thần cũng nghoảnh nhìn lưng của mình: “Đây là kiệt tác của em.”

 

Khuôn mặt xinh xắn của Tô Thắm lập tức xấu hổ, sau lưng Hiên Viên Thần cũng có vài dấu tay rõ ràng.

 

Mấy dấu đó không phải của cô thì của ai?

 

“Em phải đi thay đồ rồi.” Tô Thắm sáng sớm không muốn thảo luận kết quả trận chiến đêm qua!

 

Bảy giờ mười phút sáng, thợ trang điểm đã đợi trước ở bên ngoài, Tô Thắm gọi họ vào nhà bắt đầu công việc trang điểm hôm nay.

 

Một lúc sau, Hiên Viên Thần cũng xuống, các thợ trang điểm rất chuyên nghiệp, không dám có bắt cứ sai sót gì.

 

Bảy giờ bốn mươi phút, vợ chồng Trình Tuyết Lam đến, Trình Tuyết Lam hôm nay mặc một bộ sườn xám màu đỏ sậm, dáng người rất chuẩn, Hiên Viên Hi cũng mặc một bộ vest phẳng phiu, khí chất của cựu tổng thống và cựu tổng thống phu nhân đúng là không thể xem thường.

 

Tại Ôn gia.

 

Tô Hi và Ôn Lệ Thâm cũng dậy từ sớm, Tô Hi khoác một chiếc áo lông chồn, mặc váy dài, tóc dài xoăn, trang điểm nhẹ nhàng trông rất tươi tắn và sang trọng.

 

Như vậy cũng có thể che đi phần bụng dưới hơi nhô ra của cô, lúc này nhìn vào, cô vẫn mang dáng dấp của một thiếu nữ.

 

Ôn Lệ Thâm đứng sau vòng tay qua eo cô, lòng bàn tay to nhẹ nhàng vuốt ve bụng dưới của cô, Tô Hi lúc này mới đột nhiên vui mừng: “Động đậy này, em vừa mới cảm thấy được thai cử động mà người ta hay nói.”

 

“Thật sao?” Ôn Lệ Thâm cũng trở nên kích động, hai tay nhẹ nhàng áp lên trên bụng, muốn cảm nhận được con của mình.

 

“Vâng, em cảm nhận được rồi, xem ra đứa nhỏ này rất nghịch ngợm” Tô Hi cười.

 

“Không sao, chỉ cần khỏe mạnh là được, nghịch ngợm chút cũng không sao.” Trong mắt Ôn Lệ Thâm lộ vẻ mong đợi.

 

Tại Hình gia, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn cũng đã chuẩn bị sẵn sàng để tham dự hôn lễ hiếm có này.

 

Cả nước chỉ có không tới bốn mươi người được mời, vì vậy, được tham gia vào hôn lễ này là việc vô cùng vinh dự, Hình Dĩ Hi ngoan ngoãn ở nhà, không hề quấy đòi đi theo.

 

Đường Tư Vũ và Tô Hi đã liên lạc, chắc chắn là đúng 8 giờ sẽ xuất phát, từ chỗ của họ tới khách sạn tổ chức hôn lễ cũng chỉ mắt hơn một tiếng lái xe, đương nhiên họ cũng hy vọng sẽ đến sớm nhất có thể để bầu bạn với Tô Thắm.

 

Những ngày này, điện thoại của Tô Bách Ngôn và Lý Thiến như muốn nỗ tung. Nhiều đồng nghiệp và bạn bè cũ để hỏi xem phu nhân của tổng thống Tô Thắm có phải là con gái của họ hay không.

 

Tô Bách Ngôn cũng không giấu diếm, chuyện như vậy không thể che giấu, sau này Tô Thắm nhất định sẽ xuất hiện trước công chúng cùng Hiên Viên Thần.

 

Ông thẳng thắng thừa nhận đó là con gái mình.

 

Đây là niềm tự hào của bậc làm ba làm mẹ.

 

Tô Thắm trang điểm xong, dưới sự hộ tống của đoàn xe, cùng với Hiên Viên Thần đến khách sạn Hoàng gia.

 

Sau khi đến nơi, liền được đưa vào một phòng khách sang trọng, Hiên Viên Thần cùng ba mẹ mình ra ngoài để chào đón khách.

 

Hơn 9 giờ, Đường Tư Vũ và Tô Hi đến.

 

“Chị, chị đẹp quá.” Tô Hi khen.

 

“Hôm em là cô dâu, em cũng đẹp nhất, cô dâu sao có thể không đẹp được chứ?” Tô Thắm cười nói.

 

“Chị Thắm, chúc mừng chị.” Đường Tư Vũ chân thành chúc.

 

Tô Thắm nắm tay cô: “Tư Vũ, cảm ơn em đã đến dự hôn lễ của Ehi.”

 

“Chúng em rất vinh dự khi được tham dự vào hôn lễ của ngài tổng thống.” Đường Tư Vũ mím môi cười, ánh mắt tràn đầy sự vui mừng.

 

Tô Bách Ngôn và Lý Thiến cũng tiếp đón người thân và bạn bè của họ ở cửa, mời một số anh em họ của Tô Thắm vào trong, còn có cả một vài người bạn thân nhất của Tô Bách Ngôn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi