TỔNG TÀI DADDY, MAMI LẠI TRỐN RỒI

Chương 192

Diệp Như Hề cũng không quan tâm tới mâu thuẫn vừa rồi giữa mình và Tạ Trì Thành. Cô chỉ lo vội vội vàng vàng đề bác sĩ khám bệnh cho Nhạc Nhạc.Lúc này cô hoang mang lo sợ đứng sang một bên, nước mắt đã rơm rớm trong hốc mắt, nhưng lại cố ép bản thân không được khóc.

Tạ An sợ hãi nắm chặt tay daddy, nhìn em gái mình bị bác sĩ vây quanh, trên khuôn mặt nhỏ tràn đây lo lăng.

“Daddy, con không muốn Nhạc Nhạc xảy ra chuyện, cha nhanh nhanh nghĩ cách đi, daddy.”

Tạ Trì Thành vỗ vỗ tay cậu bé, nói: “Sẽ không có việc gì, cha bảo đảm.”

Rất nhanh sau khi đoàn bác sĩ tiến hành hàng loạt kiểm tra sức khỏe xong, sắc mặt có vẻ không được tốt lãm.

“Là tác dụng phụ của loại thuốc mới phát tác, đã tôn tại trong thân thê rất lâu, hiện tại bị bộc phát ra rồi, thiết bị yf tế mang theo, không đủ, cân phải đến bệnh viện.”

Diệp Như Hề ngần ra, đột nhiên nhìn vệ phía Tạ Trì Thành, nói: “Ở trên đảo này có bệnh viện không?”

Tạ Trì Thành bày ra khuôn mặt yên lặng, gật đầu, nói: “Tôi sắp xếp xe, hiện tại đi ngay.”

Diệp Như Hề xốc chăn định bế Nhạc Nhạc lên, vội vội vàng vàng đi về phía trước, như ng cô lại bị Tạ Trì Thành ngăn cản, “Đề tôi.”

“Không cần, tôi có thể.”

“Đừng cậy mạnh.”

Diệp Như Hề cắn răng, cuối cùng vẫn đưa Nhạc Nhạc giao cho anh.

Tạ Trì Thành ôm lấy Nhạc Nhạc, chân dài rảo bước, nhanh chóng tiến về bãi đỗ xe mà đi.

Tạ An cũng không làm âm ï, đi theo mọi người, đôi mát căng thẳng r nhìn em gái nhỏ trong lòng daddy, hốc mắt lúc này đã ươn ướt.

Diệp Như Hề thấy thế, chủ động vươn tay năm lây cậu bé, Tạ An lập tức gắt gao bắt lẫy tay mami rồi nói: “Nhạc Nhạc sẽ không có việc gì chứ ạ? Nhất định sẽ không có việc gì đâu!”

Diệp Như Hề chịu đựng sự chua xót trong lòng, gật gật đâu, nói: “Sẽ không có việc gì cả. Nhất định.”

Vốn cơn mưa bên ngoài vẫn còn tầm tã, xem tình hỉnh thì có vẻ sẽ không dừng ngay được, tầm nhìn xa ở bên ngoài rất ngắn, gần như tất cả cảnh vật đều nhòe đi trong con mưa.

Một hàng dài xe ô tô đậu trên đường bị ô tô lấp kín.

Chiếc xe dẫn đầu bị nước ngập khiến chết máy, nước chưa kịp thoát dâng lên tận nửa bánh xe, căn bản không có cách nào đi qua được.

Tài xế dừng xe lại, hô lên: “Ông chủ, phía trước không thể đi tiếp được nữal”

Sắc mặt Tạ Trì Thành xanh mét, tức giận nói: “Vậy đồi một con đường khác đi!”

“Ông chủ, trên đảo Cá Mập chỉ có một bệnh viện! Mà con đường này là con đường duy nhất có thê đi tới bệnh viện được, tìm người tới khơi thông cũng phải mắt ít nhất một giờ!”

Tuy nhiên tình hình của Nhạc Nhạc không thể chịu đựng qua nồi một giờ, một khi không ngăn chặn được tác dụng phụ của thuốc, sẽ mang đến tổn thương cho thân thể con bé, không thê xóa nhòa được!

“Ông chủ! Còn có một con đường tắt!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi