TỔNG TÀI DADDY, MAMI LẠI TRỐN RỒI

Chương 637

Lâm Tử Ngang quay đầu lại, vẻ mặt kinh ngạc nhìn Tạ An.

Ôn Ni cũng nghe thấy, cô ta vốn là con lai Trung Mĩ, cũng biết nói tiếng trung nhưng khẩu ngữ. vân hơi kém, cho nên chọt nghe. thây những lời này, cô ta rất tức giận dùng tiêng anh chửi thề một câu, lại Xoay qua tiêng Trung gian nan nói: “Đứa trẻ ranh này từ đâu ral Con đứng đây ăn nói lung turigt”

Tạ An không chút nào sợ hãi, cho dù daddy không có ở đây, cậu cũng phải suy nghĩ tới tâm trạng của mami.

“Tôi cũng không nói sai, đại đế đúng là không muốn thấy cô, cô hãy hét hy vọng đi!”

Diệp Như Hề dở khóc dở cười, xoa xoa đầu Tiểu An , nhưng không hề thốt ra lời ngăn cản.

Nếu như Tạ Trì Thành là đại đế vậy thì người phụ nữ này miễn cưỡng xem như là tình địch.

Cô vì Tạ Trì Thành sinh nhi dục nữ, thậm chí còn bởi vì anh phải phải chịu nhiều khổ cực như vậy, bị người ta ngàn dặm xa xôi đưa tới nơi này, đừng hy vọng Diệp Như Hề còn có thế khoan dung với ai.

Ôn Ni vươn tay ra muốn đánh Tạ An, cô ta chính là một đại tiểu thư bị chiều chuộng sinh hư, ở trong mắt cô ta không có ai là không thê đánh, nhưng tay vừa vươn ra đã bị Lâm Tử Ngang chăn ngang.

“Lâm, anh đang có ý gì thế hả? Anh đang muôn đắc tội với gia tộc chúng tôi đó sao?”

Sắc mặt Lâm Tử Ngang âm trầm, nói: “Ôn Ni, cô tốt nhất đừng chạm vào đứa nhỏ này.”

Ôn Ni tức tới điên rồi, tâm trạng vốn dĩ còn vui vẻ hớn hở vì biết tin đại đế đã trở vê này đã lập tức biến mắt, “Anh chỉ vì thẳng nhãi con hoang này mà dám đối xử với tôi như vậy?Ï”

“Thằng bé không phải là con hoang, On Ni, cô tốt nhật ăn nói tôn trọng một chút, nêu không cô sẽ hôi hận.”

Dút lời, Lâm Tử Ngang đột nhiên buông tay ra, bởi vì theo quán tính, Ón Ni suýt nữa đã bị vật ngã, cũng may là được vệ sĩ nhà mình đỡ lây, sau đó Ôn Ni lại vung một tát vào mặt tên vệ sĩ kia, thậm chí còn không chút khách đạp người ta mây cái.

“Không nhìn thấy tôi bị người ta bắt nạt sao?!”

Gã vệ sĩ bị đánh dù tức cũng không dám nói gì, trình độ ngang ngược điêu ngoa của Ôn Ni cũng có thể thấy được rõ ràng, ngay cả Diệp Như Hề đều cảm thấy lòng bàn chân phát lạnh.

Sau khi được xả cục tức, Ôn Ni bình tĩnh lại, nhưng ánh mắt nhìn qua Tạ An lại có sự âm độc lạnh buốt, Diệp Như Hề nhíu mày, kéo Tiểu An ra phía sau người mình, trực diện đón nhận tầm mắt của Ôn NI.

Ón Ni cũng thây được Diệp Như Hà, đặc biệt là khuông mặt dù nhợt nhạt suy yêu nhựng vẫn không Suy giảm sự kiêm diễm của cô, trong lòng cô ta sinh ra vài phần đồ ky, nhưng khi nhìn thấy phần bụng hơi nhồi to của Diệp Như Hề , cô ta lại không còn tức tôi nữa, Chỉ là một bà cô già đang mang thai, cô ta làm gì phải ghen ghét? Về sau cô ta còn phải gả cho đại đế nữa.

Nghĩ đến chuyện này, tâm tình Ôn Ni lại tốt hơn, thậm chí còn lộ ra tươi cười, nói: “Lâm, còn nói không phải là vợ con của anh à? Anh che chở bọn họ như thế, nề tình đó là con của anh, tôi cũng không cùng anh so đo nữa, nêu đại đê đã tới rôi thì xin anh hãy nói cho tôi.”

Lâm Tử Ngang đã lười làm sáng tỏ thân phận của Tạ An với người phụ nữ điên Ôn Ni này, Ôn Ni là có tiếng là ả đàn bà điên, nhưng bởi vì cha cô ta ở Las Vegas cũng gọi là có chút thế lực, cho nên Ôn Ni cũng ngang ngược phách lối thành tính, cũng có tiêng là hỉ nộ vô thường ở thành phố này.

Đồng thời cũng có tiếng là kẻ cuồng si của đại đế.

Lâm Tử Ngang nghĩ đên đây, lại có chút đau đầu, cũng có chút chột dạ, quay đầu lại liền đôi diện với ánh mắt dường như đã hiểu rõ tất cả của Diệp Như Hề, anh ta lập tức càng thấy bắt an hơn.

ñGai d0 những cái khác thì tôi không thể nhiều lời, xin thứ lỗi.”

Diệp Như Hề cũng không hỏi, chỉ lẳng lặng năm tay Tiêu An.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi